TÂY SƠN BI HÙNG TRUYỆN

Lời mở đầu

Phàm là một người người ham mê lịch sử và văn chương, cầm cuốn sách này khó có thể dứt ra được. Rất giống cảm giác thuở học trò đọc Tam quốc diễn nghĩa hay Thủy hử, bạn sẽ bị cuốn sách lôi cuốn ngay cả khi đang ăn hay trước lúc đi ngủ. Sẽ rất nhiều người mãi theo cách dẫn dắt của tác giả mà quên khuấy cả giấc ngủ trưa, thậm chí cho qua cả một đêm trắng.
Tây Sơn bi hùng truyện của Lê Đình Danh mô phỏng cách viết chương hồi của La Quán Trung, Thi Nại Am và những tiểu thuyết gia Trung Quốc xưa, một cách kể chuyện như lùa người đọc vào hết mê hồn trận này đến những bí sử kia, mang đến cho người đọc cái không gian, thời gian, những sự kiện lịch sử, những chân dung tiêu biểu… làm nên gương mặt xã hội Việt Nam đầy biến động và bi thương, hiển hách và bi tráng suốt nửa cuối thế kỷ XVIII, đầu thế kỷ XIX.
Khác với tiểu thuyết Sông Côn mùa lũ, tác phẩm của nhà văn Việt Kiều Nguyễn Mộng Giác, tái hiện khá thành công người anh hùng áo vải Tây Sơn và cuộc khởi nghĩa nông dân vĩ đại vào bậc nhất trong lịch sử dân tộc, từng in ở Mỹ và mới in lại ở Việt Nam, Lê Đình Danh viết về cuộc khởi nghĩa Tây Sơn và người anh hùng kiệt xuất Nguyễn Huệ với một bối cảnh rộng lớn hơn, đặt các nhân vật của Tây Sơn trong mối quan hệ trực diện, đối nghịch, một mất một còn với chúa Nguyễn Đàng Trong, chúa Trịnh Đàng Ngoài và Vương quốc Đại Thanh thời vua Càn Long hùng mạnh.
Không phải ngẫu nhiên mà thoạt đầu tác giả đặt cho bộ tiểu thuyết hai tập hơn nghìn trang in với 5 phần 70 chương của mình cái tựa đề Nhị Nguyễn tranh hùng mà hai nhân vật trung tâm xuyên suốt tác phẩm là Nguyễn Huệ và Nguyễn Phúc Ánh. Có thể nói đó là hai nhân vật lịch sử, có vai trò cực kỳ quan trọng quyết định sự thành bại của hai dòng Nguyễn Tây Sơn và dòng Nguyễn thế gia vọng tộc Đàng Trong, quyết định khuynh hướng và bước ngoặt phát triển của dân tộc Việt từ đầu thế kỷ XIX. Đặt nhân vật Nguyễn Huệ vào trong bối cảnh chế độ phong kiến do các chúa Nguyễn ở Đàng Trong đã kiến lập hơn hai trăm năm, kể từ khi người anh hùng kiệt xuất Nguyễn Hoàng nhận ra dã tâm của Trịnh Kiểm, đã mang thân quyến và bộ hạ vào lánh nạn ở Thuận Quảng năm 1558, cho đến khi lộng thần Trương Phúc Loan lợi dụng sự mọt ruỗng của triều Nguyễn Đàng Trong định tiếm quyền, gây cho muôn dân lầm than cơ cực… mới thấy tài năng và sự xuất chúng tột bậc của người anh hùng áo vải trẻ tuổi. Cuộc khởi nghĩa Tây Sơn (1773) do Nguyễn Nhạc khởi xướng, nếu không có Nguyễn Huệ, chắc chắn sẽ bị tiêu diệt từ trong trứng. Bởi khi ấy, mặc dù trong Nam, rường cột Chúa Nguyễn đã mục nát, nhưng lòng dân vẫn chưa hết ngưỡng vọng về một vương triều với 11 đời chúa kể từ Chúa Tiên Nguyễn Hoàng hơn hai trăm năm đã khai mở và củng cố đất Đại Việt suốt từ hận giới sông Gianh cho đến Sài Côn (Sài Gòn – Gia Định), Hà Tiên, Phú Quốc…, còn ở ngoài Bắc, mặc dù các chúa Trịnh tiếm quyền nhà Lê, dân tình cơ cực, nhưng hầu hết các sĩ phu Bắc Hà vốn ngu tín, ngu trung và muôn dân vẫn hướng về nhà Lê mà ánh hào quang Lê Lợi - Nguyễn Trãi suốt từ cuộc kháng chiến chống giặc Minh đầu thế kỷ XV vẫn còn tỏa sáng. Thu phục lòng dân đã khó, nhưng chiến thắng được hai thế lực phong kiến Nguyễn - Trịnh còn ngàn lần khó hơn. Vậy mà “Bốn lần vào Nam truy chúa Nguyễn; Ba lần ra Bắc diệt vương tông” với những trận đánh thần kỳ; rồi trận Rạch Gầm lừng danh phá năm vạn quân Xiêm, trận thắng Pháp đầu tiên trong lịch sử - đốt tàu chiến Pháp do Bá Đa Lộc trợ giúp cho Nguyễn Phúc Ánh, và kỳ diệu nhất là trận đại phá 20 vạn quân Thanh, đánh bại ý đồ xâm lược của ngoại bang phương Bắc… thì quả là một thiên tài quân sự tầm cỡ thế giới. Với tài năng và đức độ của Nguyễn Huệ, ông đã tập hợp quanh mình hàng loạt nhân vật kiệt hiệt nhất thời ấy, về văn có Trương Văn Hiến, Ngô Thì Nhậm, Trần Văn Kỷ, Nguyễn Thung, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp…, về võ hàng loạt các đại tướng kiệt hiệt mà tên tuổi mãi lưu truyền sử sách như vợ chồng Trần Quang Diệu – Bùi Thị Xuân, Đặng Văn Long, Đặng Xuân Phong, Đặng Xuân Bảo, Nguyễn Văn Tuyết, Phan Văn Lân, Ngô Văn Sở, Võ Văn Nhậm, Vũ Văn Dũng, Võ Đình Tú… (Nhân đây xin lưu ý các nhà lịch sử và các cấp chính quyền thành phố Hà Nội nên đổi lại tên phố Đặng Tiến Đông (ở bên gò Đống Đa) thành phố Đặng Văn Long, vì trong chính sử cũng như trong tiểu thuyết Tây Sơn bi hùng truyện của Lê Đình Danh không hề nhắc đến Đặng Tiến Đông mà chỉ có tên Đô đốc tài danh Đặng Văn Long).
Với Nguyễn Phúc Ánh (hay Nguyễn Ánh) dưới ngòi bút của Lê Đình Danh, cũng hiện lên như một anh hùng kiệt hiệt, 12 tuổi đã theo Võ vương Nguyễn Phúc Khoát “chống giặc Tây Sơn”, 16 tuổi khi quân Tây Sơn truy đuổi chúa Nguyễn ra cửa Hàm Luông, chúa Nguyễn Phúc Thuần bị chết, chỉ còn duy nhất tiểu võ tướng Nguyễn Phúc Ánh một mình một thuyền đưa mẹ và em gái chạy trốn khỏi sự truy sát của Bùi Thị Xuân mà Nguyễn Phúc Ánh được bảo toàn mạng sống, trở thành chủ soái gánh vác cả cơ đồ nhà Nguyễn đang tưởng chừng tan thành mây khói dưới sự truy đuổi quyết liệt của Nguyễn Huệ. Ở nhân vật này có dáng dấp của một tiểu Tào Tháo, đa mưu, túc kế, gian hùng. Từ một tiểu võ tướng, trở thành Nguyễn Vương, có lúc trong tay chỉ có vài trăm quân, phải lẩn trốn sang Xiêm quốc, rồi các đảo Phú Quốc, Thổ Chu, Côn Đảo, Nguyễn Phúc Ánh đã dần dần củng cố lại thế lực nhà Nguyễn, thu phục dưới trướng mình nhiều tướng tài như Nguyễn Huỳnh Đức, Tống Việt Phước, Tống Viết Khuông, Châu Văn Tiếp, Lê Chất, Lê Văn Duyệt, Võ Tánh, Ngô Tùng Châu, Đặng Đức Siêu…
Nhưng phải đến khi người anh hùng kiệt xuất Nguyễn Huệ bị gian thần Bùi Đắc Tuyên hãm hại, thì Nguyễn Phúc Ánh mới xoay chuyển được thế cờ. Cuộc trả thù hèn hạ của Gia Long Nguyễn Ánh đối với hài cốt của Nguyễn Huệ và các bộ tướng Tây Sơn mãi mãi là vết nhơ trong lịch sử.
Tây Sơn bi hùng truyện thu hút người đọc không chỉ ở tư liệu lịch sử phong phú, kiến văn dồi dào, mà còn ở bút pháp dựng truyện, xây dựng nhân vật khá thành công. Ngoài hai nhân vật Nguyễn Huệ, Nguyễn Phúc Ánh, hàng loạt các nhân vật thuộc các phe Trịnh, Nguyễn, Tây Sơn và cả các tướng Mãn Thanh đều được tác giả phác họa khi thì bằng một vài chi tiết đặc sắc, khi kỳ công dẫn dắt qua hàng loạt các sự kiện, mối quan hệ đan xen phức tạp, ví như các nhân vật Ngô Thì Nhậm, Ngọc Hân công chúa, Nguyễn Hữu Chỉnh, Trần Quang Diệu, Bùi Thị Xuân, Đặng Văn Long, Nguyễn Văn Tuyết, Ngô Văn Sở, Vũ Văn Nhậm, Võ Tánh, Bùi Đắc Tuyên, Lê Văn Duyệt, Đặng Trần Thường, Vũ Tâm Can v.v…
Đọc sách, mà như được xem một cuốn phim lịch sử đầy bi thương hùng tráng, được xúc động, yêu thương với người anh hùng Tây Sơn Nguyễn Huệ. Giá như, với công nghệ điện ảnh hiện thời, Tây Sơn bi hùng truyện được đưa lên màn bạc, tin rằng con em chúng ta sẽ thêm một lần được học những bài học lịch sử sống động, và mỗi chúng ta sẽ càng thêm yêu thương đất nước, cội nguồn.
Hà Nội, 28-8-2005.
Nhà văn Hoàng Minh Tường.

Xin mời bạn đọc click vào từng chương bên dưới để tiện theo dõi: 

PHẦN 1: DỰNG CỜ KHỞI NGHĨA
  1. Chương 1: Tại Đàng Ngoài, Tĩnh Đô Vương lộng hành giết chết Thái tử - Ở Đàng Trong, Trương Phúc Loan lập mưu đoạt quyền Đô Thống
  2. Chương 2: Thương lương dân, Hồ Nhạc buôn trầu - Ghét bạo chúa, Văn Tuyết thích khách.
  3. Chương 3: Thành Phú Xuân hoàng tộc tranh quyền - Đất Quy Nhơn anh hùng hội tụ
  4. Chương 4: Thiếu quân lương, Huệ bày anh làm quan - Thuận ý trời, Hiến khuyên trò đổi họ
  5. Chương 5: Thay quyền anh, Nguyễn Huệ nhổ cây thu phục Nguyễn Văn Tuyết. - Tìm minh chủ, Trần Quang Diệu đánh cọp gặp gỡ Bùi Thị Xuân.
  6. Chương 6: Mượn oai trời Nguyễn Nhạc dấy binh - Giấu chân tướng Tây Sơn làm cướp
  7. Chương 7: An lòng dân, Huyền Khê tự vẫn - Thu tướng tài, Nguyễn Huệ múa đao
  8. Chương 8: Gặp tướng giỏi, Đình Tú thất thế. - Nhờ ngựa hay, Văn Tuyết lập công.
  9. Chương 9: Bỏ tiểu tiết, Vũ Văn Dũng ra tài. - Tham đại công, Chu Văn Tiếp ôm hận.
  10. Chương 10: Nên nghĩa vợ chồng, Diệu - Xuân hết lòng vì chúa. - Bày trận thủy hoả, Nguyễn Huệ diệu kế dụng binh.
  11. Chương 11: Sông Lại Dương, cha con Tôn Thất Hương tận trung bỏ mạng. - Núi Thạch Tân, anh em Lý Tài tàn sát hàng quân.
  12. Chương 12: Trương Văn Hiến dụng kế nghi binh. - Nguyễn Đăng Trường bày mưu chặn giặc.
  13. Chương 13: Lũy Trường Dục, Nguyễn Hữu Chỉnh lập công. - Thành Thăng Long, Trương Phúc Loan đền tội.
  14. Chương 14: Bái Đáp Giang, Hoàng Ngũ Phúc điều binh. - Phú Xuân thành, Tĩnh Điệp Hầu cứu chúa.
  15. Chương 15: Rước Đông cung, Trương Văn Hiến dùng kế. - Phá bắc quân, Võ Đình Tú ra oai.
  16. Chương 16: Bỏ đất Quảng Nam, Nguyễn Nhạc nghe lời Trương Văn Hiến. - Lấy lòng hiền sĩ, Nguyễn Huệ tha mạng Nguyễn Đăng Trường.
  17. Chương 17: Thương vua Lê, Vũ Trần Thiệu bỏ mình gián chúa. - Lo xã tắc, Lê Quý Đôn cầu thuốc danh y.
  18. Chương 18: Lừa Đông cung, Nguyễn Huệ dùng kế nghi bình. - Lầm Tây Sơn, Tổng Phước Hiệp thua quân bỏ mạng
  19. Chương 19: Cái số trời, Hoàng Ngũ Phúc mạng vong. - Khuyên xuất quân, Nguyễn Huệ giả bệnh.
  20. Chương 20: Bị vây ấp Hoà Hưng, Văn Lộc to gan nên toàn thắng. - Làm chủ thành Sài Côn, Nguyễn Lữ nhụt chí lui binh.
  21. Chương 21: Quấy Gia Định, Nguyễn Huệ dựng mưu sâu. - Hiềm Lý Tài, Đỗ Thành Nhân làm phản
  22. Chương 22: Thả Đông cung, Vũ Văn Nhậm được vợ. - Bỏ Tây Sơn, Nguyễn Phúc Dương đoạt ngôi.

PHẦN 2: ĐẬP TAN NHÀ NGUYỄN
  1. Chương 23: Lo nước xa, Lê Quý Đôn trổ tài. - Sợ ma gần, Phạm Ngô Cầu bày kế.
  2. Chương 24: Dạ con nít, Đỗ Thành Nhân treo xác Lý Tài. - Bụng đàn bà, Bùi Thị Xuân tha mạng Phúc Ánh.
  3. Chương 25: Đánh Nguyễn Huệ, Nguyễn Nhạc lên ngôi. - Nương Thành Nhân, Phúc Ánh làm chúa.
  4. Chương 26: Võ Tánh náu thân rừng Tam Phụ. - Nguyễn Vương đại bại Thất Kỳ Giang.
  5. Chương 27: Khuyên Đỗ Nhàn Trập, Võ Tánh một dạ trung quân. - Trốn Bùi Thị Xuân, Nguyễn Vương hai lần thoát hiểm.
  6. Chương 28: Chu Văn Tiếp trương cờ
  7. Chương 29: Nguyễn Hữu Chỉnh cùng đường theo về Tây Sơn. - Chu Văn Tiếp thua binh chạy sang Xiêm Quốc.
  8. Chương 30: Cửa Hàm Luông, Nguyễn Huỳnh Đức thua mưu bị bắt. - Đảo Côn Lôn, Nguyễn Phúc Ánh nhờ bão thoát thân.
  9. Chương 31: Cậy thế Xiêm La, Chu Văn Tiếp báo thù mà bỏ mạng. - Mượn oai Long Nhương, Đặng Văn Long doạ giặc để cứu dân.
  10. Chương 32: Bùi Thị Xuân bắn tên mắng Nguyễn Vương. - Nguyễn Long Nhương sai sứ hoà Xiêm quốc.
  11. Chương 33: Trận Rạch Gầm, quân Xiêm La đại bại. - Thành Vọng Các, Nguyễn Phúc Ánh lưu vong.

PHẦN 3: LẬT ĐỔ NHÀ TRỊNH
  1. Chương 34: -Nguyễn Huệ nhắc kế Nguyễn Hữu Chỉnh. - Triệu Bình Tiệp xem tướng Phạm Ngô Cầu.
  2. Chương 35: Mở đường Thượng đạo Trần Quang Diệu nổi danh. - Can tội giết vua Phạm Ngô Cầu bị chém.
  3. Chương 36: Tìm minh chủ, Trần Văn Kỷ làm thơ. - Vì đại nghĩa, Nguyễn Huệ ra Bắc.
  4. Chương 37: Giận lời khích tướng, Ngô Văn Sở bắt tướng. - Lầm kế bất trung, Lý Trần Quán chết trung.
  5. Chương 38: Mộng bá vương Nguyễn Hữu Chỉnh làm mối. - Gặp giai nhân Nguyễn Huệ đối văn.
  6. Chương 39: Nguyễn Hữu Chỉnh thêm một lần bị đuổi khỏi nước. - Nguyễn Long Nhương phải hai phen kháng lệnh vua anh.
  7. Chương 40: Nhờ tình mẫu tử, Nguyễn Huệ lập kế can anh. - Mượn nghĩa tôi thần, Nguyễn Hữu Chỉnh xin quân đánh giặc.
  8. Chương 41: Mộng Bá Vương, Bằng Trung Công mượn tiếng phò vua. - Vì đại nghĩa, Bắc Bình Vương cất quân đánh anh.
  9. Chương 42: Giấu mẹ hiền, vua Thái Đức bắt giam Nguyễn Lữ. - Cầu Thái hậu, Đặng Văn Long bắn Tử Cấm Thành.
  10. Chương 43: Lầm Vũ Văn Nhậm, Nguyễn Huỳnh Đức về theo Phúc Ánh. - Trừ Nguyễn Hữu Chỉnh, Bắc Bình Vương cầu cứu Ngọc Hân.
  11. Chương 44: - Nguyễn Hữu Chỉnh mắc mưu đòi đất Nghệ An. - Nguyễn Huệ bất đắc dĩ giết Trần Công Xán.

PHẦN 4: TRUẤT BỎ TRIỀU LÊ
  1. Chương 45: Nguyễn Hữu Chỉnh háo danh mà thiệt mạng. - Vũ Văn Nhậm hám lợi phải mất đầu.
  2. Chương 46: Trần Văn Kỷ đón Ngô Thì Nhậm. - Nguyễn Huệ đuổi Đặng Trần Thường.
  3. Chương 47: Võ Tánh bày điệu hổ ly sơn. - Nguyễn Văn Trương dùng ly gian kế.
  4. Chương 48: Nguyễn Phúc Ánh tái chiếm Gia Định. – Lê Chiêu Thống cầu cứu Mãn Thanh.
  5. Chương 49: Ngô Thì Nhậm khuyên tướng lui quân. - Phan Văn Lân một mình chặn giặc.
  6. Chương 50: Bắc Bình Vương lên ngôi Hoàng Đế. - Vua Quang Trung thỉnh cầu Phu tử.
  7. Chương 51: Trần Danh Bính đốt tay đi sứ. - Võ Đình Tú mượn ngựa diệt thù.
  8. Chương 52: Sầm Nghi Đống treo cổ gò Cây Đa. - Tôn Sĩ Nghị chặt cầu phao sông Nhị Hà.
  9. Chương 53: Thượng Duy Thăng vùi thây đầm Mực. - Tôn Sĩ Nghị bỏ ấn giữ thân.
  10. Chương 54: Sợ Nam quân Phúc Kháng An sai sứ bảo giảng hoà. - Giận Bắc Triều, Ngô Thì Nhậm viết thư bãi cống.
  11. Chương 55: Không phục kẻ thù, Nguyễn Phúc Ánh bị ngất. - Hiểu được bụng Chúa, Lê Văn Quân phải chết.
  12. Chương 56: An lòng dân, Thái Đức cầu Quang Trung. - Mộng mở nước, Văn Dũng sang Mãn Thanh.
  13. Chương 57: Chí tự cường, Quang Trung thay quốc tự. - Luận cơ trời, Hoàng hậu bình thơ.
  14. Chương 58: Cãi lời cha, Quang Toản tha cậu. - Dối lòng mình, Nguyễn vương giết quân.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...