NẾU CHẾT MÀ DIỆT HẾT THÌ THOÁT KHỎI NGHIỆP

(Trích Mi Tiên Vấn Đáp)

Đức vua hỏi:
- Cho trẫm trở lại câu hỏi trước. Đại đức nói là khi chết, ngũ uẩn diệt, nghĩa là cả thân tâm này diệt hết, không còn gì?
- Đúng vậy.

- Chẳng có bất cứ cái gì ở thân này đi sang cảnh giới tái sanh cả?
- Tạm thời có thể nói như vậy.

- Vậy thì tiện lắm, khỏe lắm rồi. Nếu trên đời này mà trẫm có làm ác, giết người vô số; khi chết, tất cả nghiệp cũng diệt theo; sang cảnh giới mới, trẫm sẽ không bị trả quả do ác nghiệp của mình đã tạo!

- Chẳng phải thế đâu, đại vương! Chỉ có người chấm dứt mọi nguyên nhân sanh tử, kẻ ấy mới chấm dứt được nghiệp; còn tất cả mọi chúng sanh, không ai thoát được nghiệp đã gieo!

- Thế tại sao đại đức bảo là diệt hết!

- Đại vương có nhớ chuyện xử phạt người trộm xoài không?
- Có nhớ.

- Kẻ trộm xoài ấy đã ngụy biện ra sao?
- Y nói rằng, tôi hái trái ở trên cành còn xoài của người trồng ở trong đất đã bị diệt mất tiêu.

- Rồi đại vương phán tội ra sao?
- Trái dưới đất nó diệt nhưng nó nảy mầm, lớn lên, ra hoa ra trái. Trái mà ngươi hái cũng do từ trái dưới đất mà sanh ra.

- Nghiệp cũng như thế, tâu đại vương! Thân tâm tuy diệt, nhưng nghiệp đã tạo giống như mầm cây, nó sẽ ra hoa kết trái ở thân tâm mới. Người hái trộm xoài không thoát khỏi tội như thế nào thì chúng sanh cũng chẳng thể tránh khỏi nghiệp khi nó đã trổ quả, tâu đại vương !

- Hay thay! Đại đức đúng là bậc Đại trí tuệ.
- Dạ không dám!
——————
“Chẳng có bất cứ cái gì ở thân này (một trong 5 thứ Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức) đi sang cảnh giới tái sanh cả?”

Đây mới là giáo lý vô ngã mà Đức Phật vẫn tuyên thuyết và luôn phủ nhận “thường ngã (kiến) và đoạn ngã (kiến)”. Thế mà đa số đệ tử của Ngài vẫn duy trì niềm tin “thường ngã” nên lâu nay cứ nhè trái xoài dưới đất mà vẽ vời chuyện giải nghiệp bằng cách cúng bái, cầu siêu, bạt độ, giải oan, thất 1, thất 2... chung thất đủ thứ cho nó.

Chẳng lẽ hơn 62 giáo phái ở Ấn độ thời bấy giờ với những tà thuyết và nặng nề chuyện cúng bái, chưa đủ mệt cho dân chúng hay sao mà Đức Phật - Ngài còn muốn ghi tên mình vào danh sách đó nữa?


Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...