Kính thầy, cầu nguyện là nhu cầu tâm
linh của con người. Thế nhưng Phật giáo Theravada không tin là có quyền lực
linh thiêng nào có thể cứu độ chúng ta. Như vậy khi gặp tai ương, tật ách thì
Phật tử Theravada phải làm gì?
Kính xin thầy chỉ dạy cho con. Kính chúc
thầy an khang.
Trả lời:
Câu hỏi của bạn không rõ ràng, có thể do
bạn dùng từ thiếu chính xác nên chúng tôi không biết bạn muốn hỏi gì để trả lời.
Vậy cho chúng tôi hỏi lại: Ý bạn nói cầu
nguyện là bày tỏ tâm nguyện hay cầu xin? Nhu cầu hay mong cầu? Cứu độ hay cứu
giúp? Quyền lực thiêng liêng là ám chỉ uy quyền của thần linh hay nguyên lý của
pháp?
1) Nếu cầu nguyện là bày tỏ tâm nguyện
(thệ nguyện) thì Phật giáo Theravàda có ước nguyện, thí dụ như nguyện tâm luôn
thanh tịnh trong sáng, nguyện sống vô ngã vị tha, nguyện cho tất cả chúng sanh
thấy ra chánh pháp v.v...Nhưng nếu cầu nguyện là cầu xin thì ai muốn cầu cứ cầu
chứ Phật giáo Theravàda không khuyến khích.
2) Nhu cầu khác xa với mong cầu. Nhu cầu
là điều cần thiết không thể thiếu, còn mong cầu thì ai mong mới cầu chứ đó
không phải là nhu cầu tất yếu của mọi người. Theo Phật giáo Theravàda nhu cầu
tâm linh của người Phật từ là sống đúng Bát Chánh Đạo, chứ không mong cầu được
Phật, Bồ-tát hoặc Thần linh biệt đãi cho riêng mình.
3) Nếu cứu độ là quyền năng cho người mê
được giác ngộ giải thoát thì Phật Giáo Theravàda không chấp nhận, nhưng nếu có
nghĩa là khai thị cho người si mê lầm lạc thấy ra đường chơn lẽ chánh để tự biết
chuyển mê khai ngộ thì đó là sứ mạng của bất cứ ai đã giác ngộ, không phải là đặc
quyền của tông phái nào. Còn cứu giúp thì bất cứ ai cũng có thể cứu giúp người
khác, nhưng có khi cầu thì không được mà không cầu lại được giúp.
4) Phật giáo Theravàda không dựa dẫm vào
quyền lực thiêng liêng của bất kỳ cá nhân nào mà chỉ tuân theo nguyên lý của
pháp. Nguyên lý thiêng liêng nhất đó là pháp nên đức Phật dạy "Pháp hộ trì
người hành đúng pháp". Vậy người sống đúng pháp sẽ được mọi nguồn lực
thiêng liêng che chở, đó là nguyên lý nhân quả.
(Theo
Trung tâm hộ tông)