BẤT HIẾU & TÀ KIẾN?

HỎI:
Chị tôi mới mất gần đây. Lúc còn sống chị hay la mắng các con, đến khi bệnh tiểu đường của chị đến giai đoạn cuối, nằm một chỗ thì các người con đùn đẩy lẫn nhau, không chăm sóc chu đáo cho chị. Bởi vậy chị rất buồn, trước khi mất, chị có nói “mai mốt tao chết sẽ về cắn tụi bây”. Vì sợ câu nói ấy mà vừa chôn mẹ xong là các con của chị mời thầy pháp về trấn yểm ngay mộ vì sợ chị về. Mong quý Báo hoan hỷ hướng dẫn làm sao để giải thoát cho chị tôi?

ĐÁP:
Chị của bạn lúc gần cuối đời, một phần do bệnh tật đau đớn hành hạ, một phần do phiền muộn và tức giận con cái nên đã nói ra những lời cay độc. Những dấu hiệu đó cho thấy trước lúc chết, cận tử nghiệp của chị cũng không được thanh thản và nhẹ nhàng. Thông thường, người lúc sắp lâm chung mang cận tử nghiệp xấu ác thì khó có thể sanh vào cõi lành.

Còn những người con của chị bạn đã không tròn câu hiếu đạo khi mẹ của họ còn sanh tiền. Sau khi mẹ chết, vì sợ “mẹ về cắn” nên họ đã nhờ thầy pháp trấn yểm, giam cầm mẹ vĩnh viễn ngoài phần mộ chịu lạnh lẽo, đói khát lại càng bất hiếu hơn. Ở đây, chúng tôi chưa nói đến việc liệu thầy pháp có thực sự làm được những yêu cầu ấy hay không, chỉ xét đến động cơ của việc làm này đã cho thấy con cái đã cạn tình với mẹ, bất hiếu nặng nề.

Theo quan điểm của Phật giáo, một người khi chết đi thì thần thức theo nghiệp thọ sanh. Năng lực của nghiệp rất mạnh mẽ không gì có thể ngăn cản được. Do đó, việc nhờ thầy pháp trấn yểm để giam cầm vĩnh viễn người chết dưới mộ phần là điều không thể. Trấn yểm người thân chỉ là tín niệm dân gian, mang sắc thái tà kiến, mê tín, phi nhân và phi nghĩa.

Thiết nghĩ, việc giải thoát cho chị của bạn, theo hướng tháo gỡ bùa phép đã trấn yểm, thực sự là không cần. Vì như đã nói ở trên, không gì có thể ngăn được nghiệp lực tìm hướng tái sanh nên chắc chắn chị của bạn không bị “nhốt dưới mộ” mà sẽ tùy nghiệp tái sanh vào một trong những cảnh giới tương ưng. Tuy nhiên, với cận tử nghiệp nhiều vướng mắc và muộn phiền nên chị của bạn khó được sanh vào cõi lành.

(Trang giác ngộ)