Có ba bạn trẻ đang cùng nhau tranh cãi quyết liệt về
vấn đề, cái gì quý nhất trên đời?
Bạn Nam thì nói:
- Trên đời này không có gì quý bằng lúa gạo. Mọi người
sống được là nhờ có lúa gạo.
Bạn Bắc lại nói:
- Vàng mới là vật quý nhất trên đời này. Khi có vàng
sẽ mua được nhiều lúa gạo.
Nhưng bạn Trung không đồng ý:
- Thì giờ là quý báu nhất. Chúng ta không nghe nói
sao, thì giờ là vàng ngọc, nếu không có thời gian lấy gì ta làm ra lúa gạo và
đãi cát thành vàng.
Cuộc tranh cãi cứ thế mà kéo dài, ba bạn đều cho mình
là đúng cả, nên chẳng ai chịu thua ai. Cuối cùng, ba bạn phải nhờ thầy giáo
giải quyết coi ai đúng, ai sai.
Thầy giáo phân tích:
- Nếu luận về đúng sai thì ba bạn đều đúng cả, nhưng
chỉ đúng một khía cạnh thôi. Như có năm người mù cùng sờ con voi, người sờ
trúng cái chân thì nói con voi giống cây cột nhà, người sợ trúng cái vòi thì
nói con voi giống chiếc chiếu cuốn tròn, người sờ trúng cái bụng thì nói con
voi giống như bức tường thành rộng lớn, người sợ trúng lỗ tai thì nói con voi
giống cái quạt để quạt mát, người sờ trúng cái đuôi thì nói con voi giống như
cây chổi. Năm người mù đều nói đúng, nhưng chỉ nói đúng một phần của con voi
thôi.
- Chúng ta trở lại câu chuyện cái gì quý nhất trên đời
nhé!
Lúa gạo rất quý nếu không có lúa gạo lấy gì con người ăn để sống vì nó là lương thực cần thiết cho nhân loại. Vàng là vật quý báu hiếm có, nên nó có thể mua được nhiều lúa gạo và làm trang sức cho con người. Nhưng thì giờ cứ mỗi ngày lặng lẽ trôi qua, không bao giờ quay ngược trở lại nên nó cũng rất quý, cho nên có câu chớ để thì giờ trôi qua vô ích.
Lúa gạo rất quý nếu không có lúa gạo lấy gì con người ăn để sống vì nó là lương thực cần thiết cho nhân loại. Vàng là vật quý báu hiếm có, nên nó có thể mua được nhiều lúa gạo và làm trang sức cho con người. Nhưng thì giờ cứ mỗi ngày lặng lẽ trôi qua, không bao giờ quay ngược trở lại nên nó cũng rất quý, cho nên có câu chớ để thì giờ trôi qua vô ích.
Thầy giáo mĩm cười rồi nhẹ nhàng bảo:
- Các em nói thì chẳng sai chút nào. Lúa gạo rất quý,
người nông dân phải đầu đội trời chân đạp đất bán mình cho nắng mưa mà vất vả
nhọc nhằn mới làm ra được. Vàng quý và hiếm nên mới đào đãi tìm kiếm khó khăn,
khi có được dùng để trang sức làm đẹp hoặc mua các nhu cầu cần thiết để phục vụ
cho con người. Thì giờ cũng rất quý, vì nó cứ mãi qua nhanh mà không ngược trở
lại, nếu chúng ta không tranh thủ tận dụng thời gian quý báu để mà làm việc lợi
ích cho gia đình và xã hội, thì sẽ làm tổn hại chung cho nhân loại.
- Nhưng, các em phải biết có một cái còn quan trọng và
quý hơn những thứ các em vừa nêu nữa, cái đó là........, là......là gì ta, là
gì nhỉ? Lâu ngày quá bỗng dưng quên mất.