
Đáp: Ma đè là một trạng
thái tưởng, khi ngủ nửa tỉnh nửa mê, tình trạng này sắc uẩn chưa ngưng nghĩ thần
kinh trọn vẹn, còn tưởng uẩn mới bắt đầu hoạt động nên cũng chưa hoạt động trọn
vẹn, khiến thân con bị cứng không động đậy được, miệng chỉ ú ớ, chứ không kêu
la được như người ngủ mớ. Người bị ma đè cố gắng vùng vẫy cho đến khi tỉnh hẳn
thì trạng thái ma đè biến mất.
Một người ngủ say thì không bị ma đè; một
người ngủ trong chiêm bao cũng không bị ma đè, chỉ có người ngủ nửa tỉnh nửa
mê, trạng thái ấy trong thiền định của Phật Giáo gọi là hôn tịch. Nhóm hôn tịch
gồm có: hôn trầm, thùy miên, vô ký, hôn tịch, ngoan không, chiêm bao, v.v... đó
là một nhóm trạng thái si mê, do tưởng uẩn hoạt động.
Tưởng uẩn hoạt động điều khiển thần kinh
chưa trọn vẹn, nên lúc bấy giờ có một số thần kinh không hoạt động. Một số thần
kinh không hoạt động, nên người ngủ nửa tỉnh nửa mê mới có cảm giác thân bị đè
nặng và không động đậy được. Ở đây, không có ma đè mà có một số thần kinh nghỉ
ngơi chưa họat động trở lại bình thường trong khi còn đang ngủ nên cảm thấy
thân cứng đơ.
(Trích
Đường Về Xứ Phật tập IX)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...