Hỏi: Con bận rộn từ sáng sớm đến tối mịt.
Con ít khi ở một mình. Vậy thì nơi nào con có thể tìm được thời gian và không
gian để thực hành yên lặng?
Đáp: Yên lặng là một trạng thái đến từ nội
tâm, chứ không phải từ bên ngoài. Yên lặng, không có nghĩa là không nói không
làm gì cả; mà yên lặng có nghĩa là chúng ta không bị quấy nhiễu từ bên trong. Nếu
chúng ta thật sự yên lặng, bất luận trong môi trường nào, chúng ta cũng cảm nhận
được sự an lạc trong yên lặng. Có những lúc mình tưởng chừng đang yên lặng và tất
cả chung quanh đang yên lặng, nhưng các cuộc đối thoại vẫn tiếp tục không ngừng
nghỉ ở trong đầu. Đó không phải là yên lặng. Thực tập là tìm thấy sự yên lặng
trong mọi hoạt động mà mình tham gia.
Hãy thay đổi cách nghĩ cách nhìn của
mình. Chúng ta nhận ra rằng yên lặng đến từ nội tâm chứ không phải từ việc
không nói chuyện. Ngồi xuống để ăn một bữa trưa có lẽ là cơ hội để chúng ta cảm
nhận sự yên lặng. Mặc dù người khác đang nói chuyện, chúng ta vẫn có thể giữ được
sự yên lặng bên trong. Đức Phật sống giữa hàng ngàn chúng đệ tử vây quanh. Thế
nhưng, Ngài đi, đứng, ngồi và ăn giữa hội chúng tăng ni như vậy mà vẫn luôn an
trú trong yên lặng. Đức Phật nói rõ ràng rằng, giữ sự vắng lặng, lặng thinh
không có nghĩa rằng chúng ta phải vào rừng. Chúng ta có thể sống giữa tăng
chúng, có thể đi vào chợ mà vẫn giữ cho mình được sự yên lặng và an tịnh. Sống
một mình không có nghĩa là không có ai bên cạnh.
Sống một mình có nghĩa là chúng ta vững
chãi ngay trong lúc này, ngay tại ở đây để có thể ý thức rõ ràng những gì đang
diễn ra trong thời điểm hiện tại. Chúng ta có thể dùng tâm chánh niệm để ý thức
được từng cảm giác, từng ý tưởng khởi lên trong tâm. Chúng ta cần tỉnh thức những
gì đang xảy ra xung quanh ta, nhưng hãy luôn là mình chứ đừng đánh mất mình. Đó
là định nghĩa về sự thực hành tịch lặng lý tưởng: đừng nắm bắt những gì đã qua
trong quá khứ hay rượt đuổi tương lai, mà hãy luôn trong hiện tại, đem tâm về với
thân, ý thức được những gì đang diễn ra trong giây phút hiện tại. Đây là sự an
tịnh đúng nghĩa.
(TS. Nhất Hạnh)
Mời tâm về nơi đây,
Lặng yên giây phút này,
Ngoài kia thôi dong ruổi,
Tịnh lạc trong tầm tay….
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...