HỎI: Tôi đọc
khá nhiều những câu chuyện Phật giáo và rất tin tưởng vào nhân quả. Nhưng có
hai vấn đề hiện tôi vẫn chưa hiểu rõ: 1- Ví như đời này tôi giết một
con chó, đời sau đủ nhân duyên tôi và con chó đều được tái sinh, và con chó ấy
giết lại tôi thì đúng vì tôi phải trả mạng lại cho nó. Nhưng nếu con chó
giết tôi lại phạm phải tội nghiệp thì như thế có công bằng với nó không? 2- Nếu
kiếp sau tôi là người biết tu học, sám hối, tụng kinh, niệm Phật…, thì những
tội lỗi của tôi (kiếp trước giết chó) sẽ biến mất hay chuyển hóa thành nhẹ
hơn?
(Ánh Dương)
ĐÁP:
Bạn Ánh Dương thân mến!
Nhân quả là nói tắt của tiến
trình nhân-duyên-quả. Nhân là tác nhân chính, duyên là những nhân phụ, quả là kết
quả. Ngoài nhân, duyên có vai trò cực kỳ quan trọng, chi phối mãnh liệt đến việc
hình thành quả. Thực tế có vô số tiến trình nhân-duyên-quả đang vận hành, những
tiến trình nhân-duyên-quả khác nhau này lại luôn tương tác, chi phối lẫn nhau;
làm nhân, làm duyên, làm quả cho nhau để tạo ra thiên biến vạn hóa. Nhân quả
theo Phật giáo là những mối quan hệ đa tuyến, đan xen điệp điệp trùng trùng, là
điều không thể nghĩ bàn.
Vì thế, nếu hiện đời bạn giết
một chú chó, tạo ác nghiệp sát sinh thì có thể ngay đời này, đời kế sau hoặc
nhiều đời về sau mới có quả báo. Quả báo ấy rất đa dạng, có thể bạn bị oan gia
báo oán, có thể vô tình bị đoạt mạng, có thể bị đau ốm bệnh tật triền miên, có
thể bị tai này nạn kia nhưng không ảnh hưởng gì nhiều đến thân mạng hay sức khỏe,
v.v và v.v... Đó là chưa nói đến vô số các việc thiện ác khác mà bạn đã làm
trong đời (các đời trước nữa) sẽ vận hành cùng tương tác lẫn nhau tạo ra vô lượng
chuỗi nhân-duyên-quả tốt xấu khác nhau, vô cùng vô tận.
Như vậy, có nhân thì chắc chắn
có quả. Nhưng quả ấy thế nào còn tùy thuộc vào duyên. Nếu hiện tại tạo được nhiều
duyên lành (tu tập, tạo phước…) thì có thể chuyển hóa phần nào (hoặc gần hết)
các nhân ác trong quá khứ. Điều cần lưu ý là những định dạng nhân quả theo chiều
hướng đơn tuyến (như bạn ví dụ, kiếp trước người này giết chó rồi kiếp sau con
chó ấy giết lại người này, rồi tiếp tục theo nhau oan oan tương báo) đều không
đúng như thật với vận hành nhân-duyên-quả đa tuyến, trùng điệp của Phật giáo.
Nhân quả trong các câu chuyện
hay các truyện tích Phật giáo phần lớn hướng đến việc giáo dục đạo đức, có tính
phổ biến, nên thường triển khai theo nguyên tắc “nhân nào-quả nấy”, nhằm giúp
cho người đọc dễ khái quát về nhân quả, thực sự đó chỉ đúng một phần nhỏ so với
triết lý nhân-duyên-quả của Phật giáo.
Chúc bạn tinh tấn!
Tổ
tư vấn (GNO)