“Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà,
vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
- Có năm sự bố thí không được phước. Thế
nào là năm? Lấy dao thí cho người, lấy độc thí cho người, lấy bò hoang thí cho
người, lấy dâm nữ thí cho người, tạo các miễu thần.
Đó là, này Tỳ-kheo! Có
năm việc bố thí không được phước. Tỳ-kheo nên biết, lại có năm việc bố thí khiến
được phước lớn. Thế nào là năm? Tạo vườn cảnh, tạo rừng cây, tạo cầu đò, tạo
thuyền lớn, tạo phòng xá trụ xứ cho người qua lại.
Đó là, Tỳ-kheo! Có năm việc này khiến được
phước.
Thế Tôn liền nói
kệ:
Vườn cảnh thí
mát mẻ,
Và tạo cầu đò tốt,
Bến sông đưa mọi
người,
Và làm phòng nhà
tốt,
Người đó trong
ngày đêm,
Hằng sẽ nhận được
phước,
Giới định đã
thành tựu,
Người này ắt
sanh thiên.
Thế nên, các Tỳ-kheo, hãy nhớ tu hành
năm đức thí này. Như thế, các Tỳ-kheo, nên học điều này.
Bấy giờ các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong,
vui vẻ vâng làm”.
(Kinh Tăng nhất A-hàm, tập II, phẩm Tà
tư)