Ngày xưa, có một đức vua. Ðể thử tài của
đình thần, nhà vua cho làm ba con búp bê bằng vàng giống hệt nhau về hình dáng,
kích thước cũng như trọng lượng.
Ðức vua truyền lệnh rằng, giá trị của ba
con búp bê hoàn toàn khác nhau: một con rẻ, một con đắt và một con rất đắt. Rồi
ngài trao giải thưởng cho ai tìm ra nguyên do sự khác biệt đó.
Sau một thời gian dài tìm kiếm, các quan
đều bó tay và nhà vua của họ nổi giận lôi đình về sự kiện này. Túng thế đình thần
cho treo bảng cầu hiền. Nhiều người gỡ bảng nhưng không ai tìm ra manh mối.
Cho đến một hôm, quan tể tướng gặp một
chàng thanh niên khố rách áo ôm đến xin thử thời vận.
Chàng trai trầm ngâm quan sát ba con búp
bê khá lâu. Thấy ở mỗi tai con búp bê đều có dùi một lỗ nhỏ, chàng lấy rơm đút
vào tai chúng và thấy có những sự khác biệt lạ lùng:
Ở con búp bê thứ nhất, cọng rơm xuyên
vào tai và chui qua mồn.
Ở con thứ hai, cuống rơm xuyên tai này
liền chui qua tai kia
Nơi con thứ ba, cuống rơm chui vào tai
liền tụt xuống bụng và nằm sâu ở đó.
Chàng trai liền giải đáp:
- Thưa tể tướng, ba con búp bê này giống
hệt như người. Con thứ nhất là kẻ bộp chộp, giống kẻ vừa nghe đã nói, việc gì
qua tai cũng tuôn cả ra miệng. Ðây là hạng không thể tin cậy được, nên dù có
làm bằng vàng ròng đi nữa, giá của nó cũng rẻ rề. Con búp bê thứ hai giống kẻ
vô tâm chễnh mãng, nghe tai này lọt qua tai kia mất. Hạng này khó mà học hành
hay thu tiếp thu điều hay lẽ phải. Con thứ ba giống như người nghe xong để
trong lòng. Hạng này kín đáo thâm trầm có thể tin cậy được… nên giá của nó phải
cao nhất.
Kết quả ai được giải thì mọi người biết
rồi.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...