Một sư tử và chín chó sói đi săn với
nhau. Chúng bắt được cả thảy 10 con nai. Ðến lúc chia phần, sư tử hỏi ý kiến đồng
đội:
- Chúng ta nên chia phần như thế nào
đây?
Một con sói nhanh nhẩu:
- Bẩm, chúng ta có 10 người, chia đều ra
là tiện và bình đẳng nhất.
Nói vừa dứt lời, sói đã bị sư tử tát cho
một cái, lòi cả mắt. Xong sư tử lại hỏi:
- Chúng ta nên chia thế nào đây, hỡi bạn
sói thân mến?
Sói nâu run rẩy thưa:
- Bẩm, nên để hết 10 con nai cho ngài ăn
dần… lấy thảo ạ!
Sư tử lại vẫn cho sói nâu một tát, rách
toạt cả má, bảo:
- Mi chừa thói phỉnh nịnh nhé!
Xong, sư tử cất tiếng hỏi lần nữa:
- Chúng ta nên chia phần như thế nào
đây, hỡi các bạn thân mến?
Bầy sói sợ xanh mặt, không dám đáp, sư tử
bực bội hỏi:
- Sói đen, ý kiến bạn như thế nào?
Sói đen hồi hộp thưa:
- Bẩm… đoàn chúng ta có cả thảy 10 người
săn được 10 nai tơ. Phần ngài chín nai, phần chúng tôi một nai chín sói. Hai
bên tổng cộng đều thành số 10… Ðó là cách chia khoa học và công bình nhất ạ!
Sư tử gật gù khen:
- Hay lắm! Công bình và khoa học lắm. Bạn
tốt nghiệp phân khoa nào mà thông minh thế nhỉ? Ta không muốn là kẻ mạnh hiếp yếu,
ta căm thù sự bất công và phỉnh nịnh nhất đấy.
Sói đen cung kính tâu:
- Bẩm, thần không biết chữ, nhưng nhờ
hai trường hợp thực nghiệm của bạn thần vừa rồi, tự nhiên thần nảy ra sáng kiến
đấy ạ!
Sư tử gật gù:
- Giỏi đấy! Này đồ chết tiệt kia… lũ bay
phải ngoáy tai ra mà nghe và học khôn như sói đen đấy nhé.
Bầy sói đồng thanh dập đầu, gào lên:
- Vâng ạ!
Gã sư tử trên đây là một tay tham lam hạng
nặng. Vừa tham danh nữa. Nhưng, thật ra, loài vật không đáo để và gian hùng thế
đâu. Theo thú tính, chúng chỉ sát hại con mồi khi đói lòng và hoàn toàn dửng
dưng khi no bụng. Chỉ có loài người đa sự của chúng ta là khôn khéo và tinh
ranh, lừa gạt đồng loại, cướp công cướp của người ta… mà vẫn dương dương tự đắc,
xem mình là một kẻ công bình và liêm chính nhất mực vậy.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...