Bác Tư của tôi không uống rượu, nhưng mỗi
khi có bạn bè đến nhà chơi thì ông mua rượu về thết đãi bạn bè. Ông là người rất
hiếu khách, coi trọng tình bằng hữu và cũng ham vui. Bạn bè đến ăn nhậu, ca
hát, ngủ nghỉ tự nhiên như ở nhà mình, bác tôi không câu nệ, chấp nhất, vì thế
ai cũng quý mến ông.
Tuy không nhậu nhẹt nhưng
về sau bác Tư mất sớm vì bệnh xơ gan cổ trướng, ai cũng thấy lạ vì không hiểu
nguyên nhân. Một vài người bạn của bác tôi bảo: “Thấy chưa, anh Tư có nhậu đâu
mà cũng bị bệnh gan. Trời kêu ai nấy dạ chứ nào phải do ăn uống nhậu nhẹt gì!”.
Cho đến sau này khi học Phật rồi, hiểu
nhiều về lý duyên sinh, nhân quả tôi mới nhận ra có những điều ẩn khuất. Tôi thấy
đường đi của nhân quả không đơn giản chút nào, nó vi tế, khuất tạp chứ không dễ
hiểu, dễ thấy như những gì người ta nghĩ tưởng. Bác tôi tuy không uống rượu,
không tạo nhân trực tiếp gây nên bệnh xơ gan, nhưng trong bác tôi có “mầm mống”
gây nên căn bệnh đó.
Bệnh ung thư gan, xơ gan không nhất thiết
do rượu, nó có thể do các chứng viêm gan siêu vi B, siêu vi C, viêm gan do độc
tố thức ăn, độc tố thuốc Tây tích tụ trong suốt quá trình sử dụng thuốc Tây lâu
dài hay lạm dụng. Về phương diện vi tế, phức tạp của nhân quả thì bệnh xơ gan của
bác là hậu quả của những nghiệp duyên mà bác tôi đã tạo trước đây, tôi nghĩ thế.
Tuy không uống rượu nhưng bác tôi lại trợ duyên cho người khác uống (đi mua rượu,
làm mồi nhậu, mời bạn bè uống rượu), tạo điều kiện cho người khác đưa độc tố của
rượu vào người, hay nói cách khác là gieo mầm bệnh vào người khác. Có nhiều người
vì uống rượu mà bị bệnh gan, bệnh tim, thần kinh, phổi, hoặc rượu gây ảnh hưởng
đến những mầm bệnh đã có trong người uống nhưng họ không hay biết, khiến cho những
mầm bệnh phát triển thành bệnh. Có người vì nhậu nhẹt mà đánh mất an ổn, hạnh
phúc gia đình, sinh con đần độn (do ảnh hưởng độc rượu từ người cha), hoặc đánh
mất tư cách, đạo đức mà không thể dạy dỗ, giáo dục con cái. Rõ ràng bác tôi đã
vô tình phạm phải sai lầm là trợ duyên bệnh tật, bất hạnh cho người khác.
Ở đây tôi không có ý phê bình bác tôi,
nhưng tôi muốn lấy đó làm tấm gương về nhân quả nhãn tiền. Tôi muốn phân tích
những chỗ vi tế, những chỗ ẩn khuất của con đường nhân quả.
Nếu nói về nghiệp thì trường hợp của bác
tôi là ảnh hưởng cộng nghiệp. Không chỉ bệnh xơ gan đã cướp đi mạng sống của
bác, mà những người con của bác cũng bị rượu cướp đi hạnh phúc. Sau khi bác mất,
người con thứ tư của bác vì say rượu mà bị tai nạn giao thông gãy chân và chấn
thương sọ não, hậu quả là bây giờ thần kinh anh rất yếu, không còn như ngày
xưa. Người con út vì mê nhậu với bạn bè mà để đứa con nhỏ té sông chết, vợ bỏ
nhà ra đi, anh say rượu đánh nhau với hàng xóm bị vỡ đầu. Có lẽ những chuyện
không may của gia đình bác tôi còn do những nhân duyên khác, do biệt nghiệp, cộng
nghiệp của mỗi người trong gia đình, nhưng chắc chắn là có sự ảnh hưởng của những
nhân duyên liên quan đến rượu.....
Minh Hạnh Đức