Có một anh nông dân đem bò
ra chợ tỉnh bán. Suốt ngày không bán được phải dẫn bò về.
Đường xa mệt nhọc, con bò
trở chứng không chịu đi. Có người gạ đổi con bò lấy con ngựa hồng tung tăng.
Anh tưởng được ngựa sẽ thong thả dong cương ra về, nhưng con ngựa lạ chủ không
chịu cho anh cưỡi và cũng trì kéo dằng dai. Một người khác dẫn con heo nái
ngoan ngoãn đi qua, gạ đổi heo lấy ngựa, anh đổi liền.
Ðường xa mệt nhọc, con heo
cũng nằm ì không chịu đi, bí quá, anh đổi heo lấy một con dê nái. Con dê càng cứng
đầu khủng khiếp, anh vật lộn với dê phờ phạc.
Ðêm đã tối mịt mù, một hành
khách đề nghị đổi dê lấy một con gà trống lớn. Vừa đói, vừa khát, vừa mệt, anh
ôm con gà vào quán đổi lấy bữa cơm. Thế là một bữa ăn trả giá bằng một con bò.
Ăn xong, anh nông phu thong thả ra về, vừa đi vừa ca hát khỏe khoắn.
Khi về đầu làng, có bạn
quen hỏi đi đâu mà về khuya thế. Anh kể chuyện đi bán bò, và đổi con gà lấy bữa
cơm. Người bạn hết hồn, khuyên anh khoan về nhà, mà bà vợ nổi cơn tam bành lên,
không khéo vợ chồng xô xát gây ra án mạng. Anh nông dân bảo rằng, chắc vợ anh
cũng thấy việc làm của anh là có lý. Người bạn ức quá, đánh cá một con bò, nếu
chị vợ mà không gây gổ, thì anh nông dân sẽ được một con bò, còn ngược lại, phải
mất lại một con bò khác.
Người bạn đi theo núp bên
ngoài nghe cuộc đối thoại của vợ chồng anh nông dân.
Chị vợ hỏi, anh đã ăn gì
chưa, đi đường có mệt lắm không, bò bán có được giá không? Anh đáp rằng, đã ăn
rồi, con bò không bán được mà trên đường về nó không chịu đi nên đã đổi con bò
lấy con ngựa rồi. Chị vợ nói rằng, có con ngựa cũng tốt, nó sẽ kéo xe, giúp
mình di chuyển mau chóng hơn. Anh chồng cho biết con ngựa không chịu cho anh cưỡi
nên đã đổi lấy con heo nái. Chị vợ cũng tán thành ngay và còn dự trù con heo
mùa sau sẽ sinh ra một bầy heo khác, rất có lợi. Anh chồng cho biết thêm, con
heo cũng trở chứng không chịu đi nên đổi lấy một con dê cái. Chị vợ tiếp liền,
là con dê cũng rất có lợi, từ nay mỗi sáng gia đình sẽ có sữa dê mà uống. Anh
chồng lắc đầu và cho biết đã đổi con dê ương ngạnh lấy con gà trống lớn. Chị vợ
anh nông phu tiếp rằng, có con gà cũng tốt, mỗi sáng nghe nó gáy cũng vui tai.
Anh chồng bảo là buổi sáng ra đi không đem tiền theo, đói quá, đã vào quán đổi
con gà lấy bữa cơm.
Nghe xong, chị vợ anh nông
phu đến quàng hai tay, ôm vai chồng và nói rằng, anh làm như thế là phải. Lấy của
che thân, chứ đừng lấy thân che của. Ði cả ngày mệt nhọc đói khát, không ăn chịu
sao nổi. Em đã để sẵn khăn, múc sẵn nước, anh đi tắm cho khỏe.
Ảnh minh họa: Internet
(Sưu
tầm)