Hỏi: Kính bạch thầy,
con thường nghe người ta nói câu: “Đời cha ăn mặn, đời con khát nước”. Con chưa
hiểu rõ ý nghĩa của câu nói nầy như thế nào? Và nói như thế có trái với luật
nhân quả hay không? Kính xin thầy hoan hỷ giải đáp cho chúng con được rõ.
Đáp:
Câu nói nầy mới nghe qua, thì dường như có chống trái với luật nhân quả. Vì
theo luật nhân quả, ai làm nấy chịu, không thể người nầy ăn mà người khác lại
no, hay người nầy uống mà người kia đã khát. Nghiệp quả mình gây, thì mình phải
chịu nhận lấy, không ai thay thế cho ai. Thế thì, tại sao ở đây nói, đời cha ăn
mặn, đời con khát nước? Câu nói nầy, theo chỗ hiểu của chúng tôi, thì nó nói
lên cái tác động ảnh hưởng qua lại trong đời sống gia đình.
Đã sống chung trong một gia đình, tất
nhiên, ngoài biệt nghiệp ra, nó còn có sự cộng nghiệp trong đó. Nếu không có sự
cộng nghiệp, thì chắc chắn không có sự quan hệ gắn bó tương quan qua tình nghĩa
cha con hay vợ chồng. Dù đây là duyên nợ oan gia chằng chịt của mỗi người với
nhau trong quá khứ.
Đã nói là cộng nghiệp, thì ít nhiều gì
cũng có ảnh hưởng với nhau. Theo biệt nghiệp, thì ai làm nấy chịu. Như cha phạm
pháp, thì cha phải chịu tù tội trước luật pháp, không ai có thể thay thế. Tuy
nhiên, nếu xét trên bình diện cộng nghiệp, thì việc làm của người cha sẽ gây ra
ảnh hưởng đến gia đình rất lớn. Ảnh hưởng tác động qua nhiều phương diện. Như
sa sút về phương diện làm ăn, khó khăn trong vấn đề kinh tế gia đình, ảnh hưởng
đến sự học hành của con cái về mặt lý lịch, vật chất cũng như tinh thần.
Điều liên hệ ảnh hưởng về việc học hành
thi cử nầy, chúng ta thấy rất rõ, sau năm 1975, đa số các con em học sinh trong
những gia đình có cha làm sĩ quan cấp lớn thời quốc gia, đều bị đánh rớt vì lý
lịch không tốt. Như vậy, việc cha làm có ảnh hưởng cho gia đình và con cái là
như thế.
Đó là một cộng nghiệp chung của gia đình
phải gánh chịu. Còn người cha bị pháp luật trừng trị hành hạ đó là nghiệp riêng
của ông ta. Từ đó suy ra, hành động tốt hay xấu của mỗi thành viên trong gia
đình hay trong một đoàn thể, rộng ra là cả quốc gia dân tộc, đều có tác động ảnh
hưởng chung. Vì thế mới có những câu nói : “Tốt lá tốt nem, tốt em, tốt chị.
Hay ngược lại cũng thế. Hoặc: một người làm xấu cả bọn mang nhơ; một người làm
tốt cả bọn được nhờ. Một con sâu làm sầu nồi canh v.v…” Còn và còn rất nhiều những
câu nói như thế.
Nếu làm cha mẹ ăn ở không có đạo đức,
thì người con dễ bị hư hỏng. Thí dụ trong gia đình, người cha thì hay rượu chè
say sưa be bét, còn mẹ thì cũng hay thích chơi bài bạc đỏ đen. Đã vậy, hai người
còn xung khắc cãi vã rầy rà với nhau mãi. Cuộc sống giữa hai người không có một
chút hạnh phúc. Cả hai đều sống buông thả như thế, thì bảo làm sao con cái
trong gia đình nên thân cho được? Bởi cha mẹ thiếu đạo đức, thì làm sao dạy dỗ
con cái. Tất nhiên, con cái cũng có cuộc sống bê tha mà thôi. Điều nầy, đã và
đang xảy ra nhan nhãn hằng ngày trong xã hội.
Trong cuộc đời tương đối, đôi khi cũng
có những trường hợp đặc biệt ngoại lệ. Như cây đắng mà sanh trái ngọt. Có những
gia đình, cha mẹ thiếu đạo đức, kém học thức, nhưng có những đứa con rất ngoan
hiền, học giỏi đổ đạt thành tài. Những trường hợp ngoại lệ nầy, thật sự mà nói,
ta thấy rất ít. Đại đa số, đều tác động chịu ảnh hưởng bởi cộng nghiệp rất lớn.
Tóm lại, câu nói trên, theo tôi, thì
không có gì là chống trái với luật nhân quả cả. Vì luật nhân quả, ta phải xét
qua nhiều mặt. Không thể xét một cách đơn phương, cục bộ, một chiều được. Bởi
lý nhân quả nó tương quan theo ước định của chiều thời gian. Và sự ảnh hưởng
qua lại giữa biệt nghiệp và cộng nghiệp đương nhiên là phải có. Đời cha gây ra
những hành động xấu, tốt, tất nhiên, phải có ảnh hưởng đến đời con. Nếu đời cha
là người ăn ở có đạo đức, hiền từ, có trình độ học vấn kiến thức khá, và có một
đời sống cư xử gương mẫu, thì đời con chắc chắn là phải có ảnh hưởng tốt đẹp
lây. Trường hợp nầy đã xảy ra nhan nhãn trong xã hội xưa nay.
Ngược lại, nếu người cha là một người
kém đạo đức, đời sống bê tha trụy lạc, có nhiều tánh xấu, thì tất nhiên sẽ gây
tác động ảnh hưởng đến tánh tình và đời sống của người con rất lớn. Như ăn mặn
là nhân mà khát nước là quả. Chính vì cha mẹ ăn ở không có đạo đức mà có thể
gây ảnh hưởng hậu quả cho đời con gánh chịu. Đây là nhân quả tương đồng tác động
ảnh hưởng bởi cộng nghiệp mà ra.
Thích Phước Thái