Ngày
xửa ngày xưa, có một cô bé nhỏ luôn mong muốn tìm kiếm được cho mình một cuộc
sống hoàn hảo. Một hôm, cô cầu xin Thượng Đế ban cho cô mọi thứ cô ao ước.
Thế
là Thượng Đế xuất hiện và bảo với cô bé rằng: “Con hãy đi theo con đường lộng
gió phía trước, ở đó có hàng trăm triệu hòn đá nhỏ. Ta cho con kỳ hạn là 365
ngày để nhặt một hòn đá lớn nhất mà con có thể tìm thấy. Hòn đá càng to thì ta
càng ban cho con nhiều hơn. Điều kiện đặt ra là khi con đi qua rồi thì
không được quyền quay lại. Vì vậy, hãy suy nghĩ thật cẩn thận trước khi con
chọn hòn đá cho mình”.
Cô
bé cảm thấy thật sung sướng và bắt đầu bước vào hành trình của mình trên con
đường lộng gió để tìm kiếm “hạnh phúc lớn nhất” cho cuộc đời. Tuy nhiên, mỗi
khi bắt gặp một hòn đá to dọc lối đi, cô lại do dự và tự nhủ với lòng mình
“chắc hòn đá kế tiếp sẽ to hơn nhiều”.
Nhiều
ngày, nhiều tuần và nhiều tháng trôi qua rồi cô cũng đi gần hết con đường và
chợt nhận ra rằng cô đang không còn đủ thời gian và cơ hội để chọn những hòn đá
to. Vì vậy cô đành phải nhặt những hòn đá xấu xí ven đường.
Tất
cả mọi chọn lựa cho cuộc sống, bao giờ cũng chỉ mang tính tạm thời và tương
đối, vì vậy khi lựa chọn hòn đá nào mà chúng ta cảm thấy hợp tình hợp lý là
được. Điều chính yếu là khi đi qua tất cả những sự kiện chúng ta có học được
bài học gì nơi chính mình và cuộc sống hay không mà thôi.
Nếu
chúng ta muốn có một chọn lựa toàn vẹn giữa cuộc đời bất toàn này thì e rằng dù
chúng ta có lựa chọn nào rồi cũng chỉ có khổ mà thôi.
Nhưng
nếu chúng ta xem mọi sự được-mất, hơn-thua, thành-bại, vui-khổ... trong trường
đời đều là bài học để thấy ra sự thật, nhờ đó có khả năng điều chỉnh những nhận
thức và hành vi sai lầm của mình thì chúng ta sẽ thấy tất cả đều là bài học quý
giá cho nhận thức đúng tốt.
Chỉ
có nhận thức đúng mới có hành vi tốt, và tất nhiên mới có bình an, hạnh phúc
đích thực. Nhưng nếu, một mặt chúng ta muốn được thoải mái tự do, còn mặt kia
chúng ta lại tự mình bám sâu vào vấn đề thì... chẳng ai có thể giúp chúng ta
giải quyết được cả. Thay đổi thái độ chính là thay đổi cuộc đời, còn muốn thay
đổi cuộc đời thì là điều bất khả, bởi vì vai trò đích thực của cuộc đời chính
là để giúp chúng ta thay đổi, chứ không phải vai trò của chúng ta là thay đổi
cuộc đời.
Những
vở tuồng diễn ra trên sân khấu cuộc đời có mục đích truyền đạt sự thật cho
người xem thấy ra. Cho dù chúng ta chính là người đang diễn vở tuồng ấy thì
cũng chỉ nên đóng vai diễn của mình cho tốt để thấy ra ý nghĩa của vở tuồng,
chứ không phải là thay đổi kịch bản theo ý mình. Bao giờ chúng ta thấy ra cuộc
đời là vô thường thì chúng mới có thể sống ung dung tự tại giữa cuộc đời thăng
trầm dâu bể này.
Vậy
thì, sao chúng ta lại không sống “cho hôm nay” và tận hưởng mỗi phút giây chúng
ta có được trên cõi đời này.