Con người ngày càng đặt
đời sống của mình ở bên ngoài, lúc nào cũng muốn chụp cái này bắt cái kia vì
nghĩ rằng càng tàng trữ nhiều điều kiện tiện nghi là càng hạnh phúc. Nếu bây giờ
chúng ta nói rằng, chúng ta đâu có rảnh rang, còn quá nhiều việc phải làm, phải
đối đầu với muôn ngàn áp lực thì làm sao nghỉ ngơi cho được.
Làm sao chúng ta
tin chắc rằng khi chúng ta giải quyết xong những hoàn cảnh khó khăn trước mắt,
hoàn thành những dự án kế hoạch, đạt được những tâm nguyện là chúng ta sẽ
được nghỉ ngơi? Mỗi ngày chúng ta cứ tập dượt cho mình thói quen căng thẳng lo
lắng, suy tưởng mông lung, bỏ hình bắt bóng, đứng ngồi không yên…thì dù hoàn cảnh
đã lắng dịu rồi chúng ta cũng không tài nào lắng dịu nổi, cũng lại kiếm chuyện
để lăng xăng, vậy thử hỏi đến khi thần chết tới gõ cửa thì chúng ta chẳng thể
nào mặc cả với ông ta được.
Nếu rơi vào tình huống
này chúng ta phải làm gì?