SỰ NGHI NGỜ CẦN THIẾT

"Phúc cho ai không thấy mà tin" có lẽ nền giáo dục Thiên Chúa giáo và Do Thái giáo của người phương Tây đã khiến nhiều người có khuynh hướng xem sự nghi ngờ là một điều gì đáng xấu hổ, đến mức coi nó như kẻ thù. Người ta cảm thấy rằng nếu họ nghi ngờ, điều đó có nghĩa là họ đang phủ nhận giáo lý, trong khi lẽ ra họ nên có một niềm tin không thắc mắc.

Hiện nay, trong một số tôn giáo, (trong đó có một vài tông phái của Đạo Phật bị ảnh hưởng từ pháp môn Trung Quốc) thiết đặt niềm tin không truy vấn, tin một cách mù quáng vẫn được coi là phẩm chất cần có của người tín đồ. Thế nhưng, giáo pháp chân chính của Phật đà không đòi hỏi điều đó. Khi nhắc tới giáo pháp, Đức Phật chỉ nói, "hãy đến để mà thấy” hoặc "hãy đến để khám phá sự thật” ; Ngài không hề nói "hãy đến để mà tin”.