
Đáp:
Như con đã biết, luật nhân quả, ai làm ác thì phải thọ lấy quả khổ, ai làm thiện
thì sẽ hưởng phước báo. Không thể có Thánh thần, chư Phật, chư Bồ Tát hoặc sao
hạn nào cứu khổ hoặc giải hạn cho các con được.
Như trong sách dạy người nào gặp sao La
Hầu, Kế Đô, Thái Bạch v.v... Vào tháng giêng, tháng ba, tháng bảy, tháng chín, tháng
năm, tháng mười một thì sẽ gặp tai nạn hoặc bệnh tật thập tử nhất sinh.
Loại kinh sách này là loại kinh sách phi
đạo đức, dạy người làm điều mê tín lạc hậu. Làm sao cúng bái, sao hạn mà giải hạn
tai ách được? Nếu giải hạn tai ách được thì thế gian này còn gì là công bằng
công lý? Kẻ làm ác cứ việc cầu cúng nhiều thì tiêu tai giải hạn không còn khổ
đau nữa, và họ tha hồ làm ác, giết hại người vô tội được sao?
Một người bị bệnh tật khổ đau hoặc tai nạn,
đâu phải ngẫu nhiên mà có, chính do hành động bất thiện làm khổ kẻ khác mà phải
trả quả. Do hành động làm ác của mình, thời tiết nhân duyên đủ thì phải thọ quả
khổ, chứ đâu phải có ai làm cho họ khổ mà phải cầu cạnh kẻ khác giải hạn, giải
khổ cho.
Những loại kinh sách mê tín do những kẻ
gian xảo viết ra, lừa đảo kẻ khác để làm tiền một cách bất chính. Người hiểu luật
nhân quả thì bọn thầy cúng sao giải hạn không lừa đảo được. Ngược lại, không hiểu
luật nhân quả dễ bị kẻ khác lừa đảo bằng nhiều hình thức mê tín khác nhau.
Quý Phật tử là đệ tử của Phật phải sáng
suốt đừng để bọn tà sư ngoại đạo đội lốt tu sĩ Phật Giáo làm mất uy tín Phật
Giáo, hãy chỉ thẳng cho mọi người biết không ai giải hạn tiêu tai, tiêu nạn mà
chính tự mình giải nó, nghĩa là mình đừng làm khổ mình, khổ chúng sanh, khổ người
khác thì chẳng có tai nạn gì cần phải giải.
Quý Phật tử hãy tu tập tâm bất động trước
các pháp, tâm bất động trước các pháp thì không ai lừa đảo quý vị được và quý vị
sẽ không còn bị ảnh hưởng mê tín của bọn tà sư ngoại đạo bịa ra.
Muốn tiêu tai giải hạn thì quý Phật tử
hãy nghe Đức Phật dạy: “Các pháp ác chớ làm, nên làm các pháp thiện”. Nếu người
nào nghe lời Phật dạy như vậy mà sống thì người ấy sẽ tiêu tai giải hạn tất cả,
cuộc sống không còn đau khổ nữa.
(Trích
Đường Về Xứ Phật tập VII)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...