Có lân đại ca,
có lân giang hồ bạt mạng, có lân đàn em... Vi phạm "luật giang hồ"
này, huyết đấu dễ như chơi. Nhận diện thế nào khi các đội lân không biết nhau?
Chắc chắn tiếng trống lân
luôn là âm thanh của ngày tết Sài Gòn. Trong các loại hình nghệ thuật truyền
thống, có thể nói rằng múa lân là nghệ thuật đặc trưng nhất của đất Sài Gòn, Chợ
Lớn, Gia Định, được nhiều người ưa thích.
Hình ảnh của con lân tượng trưng cho may
mắn, hạnh phúc và thịnh vượng; khơi mở điềm lành trong năm mới…
Lân tết Sài Gòn phải là lân quý tướng
Không phải con lân nào cũng được múa
ngày tết Sài Gòn. Dân múa lân ở Sài Gòn, Gia Định, Chợ Lớn yêu cầu
con lân đó phải hội đủ bốn quý tướng của tứ linh: hàm rồng, mũi lân, mày
phượng, sau gáy có đuôi rùa.
Ngoài ra gần mép có gai như vây cá, vì
cá (ngư) tượng trưng cho thành đạt, thăng tiến (cá vượt vũ môn, cá hóa
long). Để khai trương người ta đem lân râu vàng và râu bạch kim, tượng trưng
cho vàng và bạc, múa trước bàn thờ Thần Tài, hàm ý cầu mong cho làm ăn phát
tài, lúc nào cũng dồi dào vàng bạc.
Nói chung, tạo hình đầu lân là nhấn mạnh
những điểm đặc trưng của tứ linh để lân đạt được phong thái hung dũng và uy
linh, nhưng không xa lạ với quan niệm truyền thống của cộng đồng.
Múa lân tết màu mè nhưng có chuẩn
và đừng lộn xộn với... hàm râu
Lân mang nhiều sắc mặt: trắng, vàng, đỏ,
xanh, đen. Ba đầu lân được ưa chuộng nhất là trắng, đỏ và đen. Ba đầu lân thường
múa chung với nhau, tượng trưng cho “Ðào viên kết nghĩa” là Lân mặt vàng, râu
trắng (Lưu Bị), Lân mặt đỏ râu đen (Quan Vân Trường) và lân mặt đen, râu đen
(Trương Phi).
![]() |
Một đội lân ở Sài Gòn ngày tết thời thuộc Pháp trên bưu thiếp xưa (bưu thiếp ghi nhầm là múa rồng). Con lân này râu đen, tức còn "non trẻ" - Ảnh tư liệu |
Ngày Tết, múa lân có bốn màu tượng trưng
cho bốn mùa, để mừng năm mới tốt lành, gia đình an khang, công việc phát đạt, đất
nước thịnh vượng, thiên hạ thái bình.
Râu lân là bộ phận quan trọng nhất trên
đầu lân. Theo quan niệm từ xưa, lân râu bạc hay râu đen là dựa theo tuổi tác của
đoàn lân. Đoàn lân phải ba mươi tuổi trở lên mới có lân râu bạc.
Trong khi đó, lân múa cúng trước chùa
Ông thờ Quan Thánh Đế Quân của người Hoa ở Chợ Lớn lại khác, có đủ râu bạc,
râu đỏ và râu đen: Lân râu bạc tượng trưng cho Lưu Bị, lân râu đỏ là Quan Công,
lân râu đen là Trương Phi.
Để khai trương người ta đem lân râu vàng
và râu bạch kim, tượng trưng cho vàng và bạc, múa trước bàn thờ Thần Tài, hàm ý
cầu mong cho làm ăn phát tài, lúc nào cũng dồi dào vàng bạc.
Theo luật bất thành văn, thì lân râu bạc
hay trắng, được xem như là chúa các loài lân trên đời, ít nhất ở khu vực Sài
Gòn, Gia Định, Chợ Lớn; đó là những đội lân của các đại ca trong nghề.
Lân râu hoe hoe, đại diện cho các đội hạng
nhì của các tay giang hồ bạt mạng, lúc nào cũng đang ngấp nghé chờ cơ hội
xưng bá.
Lân
râu xanh hay đen là lớp đàn em.
Trong nghiệp múa lân, nếu "biết
trên biết dưới" theo “luật lệ giang hồ” thì mọi sự tốt đẹp, còn không
thì các cuộc huyết đấu sẽ xảy ra ngay trong lúc trổ tài và thực tế, nhất là trước
1975, nhiều cuộc huyết chiến đã xảy ra dữ dội từ mấy chuyện này.
Trồng lân đã nổi, múa bao nhiêu lân?
Theo thời gian, nghệ thuật múa lân đã có
nhiều thay đổi để vừa bảo tồn được những giá trị cổ truyền, vừa có thêm những
nét sáng tạo độc đáo, cũng như hiện đại hóa cho phù hợp với
"gu" thẩm mỹ thời nay.
Ngày trước, người ta chỉ nghe mấy tiếng
cắc tùng lúc khoan nhặt, lúc dồn dập của trống, ngày nay “dàn nhạc” được bổ
sung thêm nhiều nhạc cụ khác, hòa tấu thành bài bản hẳn hoi trong khi lân biểu
diễn.
Trong múa lân, bộ gõ đóng vai trò đặc biệt
quan trọng vì nhằm thống nhất động tác và góp phần tạo không khí cho buổi biểu
diễn với trống, thanh la và chập chõa.
Trống là loại trống lớn chuyên dùng cho
múa lân.Thanh la cấu tạo chủ yếu là hợp kim với hàm lượng đồng tương đối
cao. Chập chõa gồm một cặp: một âm (nhẹ) và một dương (nặng), làm bằng đồng
cọng với hàm lượng bạc và hợp kim nên tiếng thanh và vang.
Một đội lân có thể dùng một trống, một
thanh la, một chập chõa hay nhiều hơn, tùy nội dung và yêu cầu của buổi diễn..
Cũng vậy, xưa kia, múa lân, múa sư tử và
múa rồng là những đội múa khác nhau, nhưng ngày nay, múa lân - sư - rồng thường
chung một đội… Người xem thưởng thức được cả tai và mắt, bởi nhạc điệu tưng bừng
rộn rã và sắc màu tươi thắm cũng như động tác khéo léo nhuần nhuyễn ba loại
hình múa khác nhau…
Trước hết là "độc chiếm ngao đầu"
do một lân biểu diễn, tả xung hữu đột, bộ pháp hùng dũng, nhảy cao, trèo giỏi,
tượng trưng cho cái uy, cái dũng của một mãnh tướng, một hảo hán, anh hùng.
Hai con lân cùng biểu diễn
là "song hỉ", thể hiện niềm hân hoan khoan khoái, tâm đầu ý
hợp nên hai con lân này vờn nhau như loan với phụng, như vợ với chồng, như
đất trời và âm dương tương hợp.
Ba con lân vàng, đen xuất hiện cùng lúc
là "tam tinh" là ba điều tốt phúc - lộc - thọ; nhưng
cũng có khi gọi là "tam anh", diễn tả quan hệ bằng hữu, gắn
bó Lưu Bị, Quan Vũ và Trương Phi.
Bốn con lân "Tứ quý hưng
long" gồm bốn đầu lân trắng, vàng, đỏ, đen (hoặc xanh) cùng múa tượng
trưng bốn mùa, bốn phương nói lên sự
sung mãn, trường thọ, mạnh khỏe và hạnh phúc.
“Ngũ phúc lâm môn” do năm con lân cùng
múa, gồm năm đầu lân có màu trắng, vàng, đỏ, xanh, đen, ngụ ý rước năm điều
phúc là phú, quý, thọ, khang, ninh vào nhà gia chủ.
Khai quang điểm nhãn
Lệ thường làm đầu lân bao giờ cũng chừa
mắt để dành cho lễ “khai quang điểm nhãn” (hay còn gọi là “điểm tinh khai
quang”). Lễ này thường được tổ chức vào cuối tháng chạp âm lịch, tại một ngôi
miếu thờ nam thần hay nữ thần của người Hoa.
Chỉ
sau khi làm lễ “khai quang điểm nhãn”, các đội lân mới có thể múa biểu diễn.
Tại sao Ông Địa cầm quạt?
Có truyền thuyết xưa có một năm trời
làm thiên tai dịch họa, Phật Di lặc hóa thân thành Ông Địa để cứu nhân độ thế;
tìm cỏ linh chi chữa bệnh. Nhưng cỏ này rất khó lấy vì nó được
một con lân canh giữ. Ông Địa làm quen và không chỉ hái được
mà còn rủ con lân xuống núi để giúp đời.
Có lẽ vì vậy, múa lân lúc nào Ông Địa
cũng cầm cái quạt phe phẩy vì xưa Ông Địa đã lấy quạt che cỏ linh chi.
Nhưng cũng có lúc, Ông Địa chạy trước hé quạt đưa cỏ linh chi ra để nhử con
lân theo ông xuống núi giúp đời.
Trong nghệ thuật múa lân, Ông Địa bụng
phệ, tay cầm quạt lá, mang mặt nạ, miệng cười rộng toét, hai hàm răng to đều,
biểu hiện cho sự vui tươi, lạc quan và trù phú.
Cũng có người nói Ông Địa chỉ huy con
lân, bảo gì lân cũng làm theo, bởi theo một dị bản về nguồn gốc múa lân cho rằng Ông
Địa chế ngự được một quái vật dưới biển lên bờ, lấy cỏ linh chi trên núi
cho quái thú ăn và hàng phục được nó.
Ông Ðịa và con lân đi đến đâu là giáng
phúc tới đó nên nhà nào cũng hoan hỉ treo rau xanh, giấy đỏ đón chào.
Sau này, người ta treo tiền buộc trong một
miếng vải đỏ cùng bắp cải hoặc rau xanh. Lân phải trèo lên cao lấy bằng được
“thức ăn” này.
Cảnh ông Ðịa vuốt ve lân và lân mơn trớn
ông Ðịa thật chan hòa tình yêu thương giữa người và vật, thể hiện được tình cảm
thông sâu sắc giữa loài vật và loài người trong một bầu không khí tết thanh
bình, hoan lạc.
Hồ
Tường