Khẩu ngữ: "Phun châu nhả ngọc" có lẽ là cái nghĩa
này nhỉ? Trong này, (trái tim) tích lũy, gom góp được yêu thương, từ ái.... thì
"trái tim, bộ óc và cái lưỡi" mới chế tác thành châu thành ngọc, thành
hương, thành vị của hoa được! Chứ cỡ mà cào cào, châu chấu, ếch nhái, ểnh ương thì có mà
"phun mùi trương sình hư thối. Hương thơm thì ai cũng thích ngửi, nhưng
mùi hôi thì ai cũng de ra. Là loài người nên tùy, ai thích sao cũng được. Miễn
sao đừng để:
Nhìn lại xung quanh,
Một mình lạnh tanh,
Anh ngồi bố gối,
Chẳng ai đồng hành.