Một
chàng trai tuổi trẻ luôn đặt câu hỏi này với những người mà chàng cho rằng quan
điểm của họ có thể giúp chàng đi đúng hướng trên con đường gian lao đi tìm hạnh
phúc.
- Hạnh
phúc là gì?
- Hạnh
phúc là tiền bạc - người thương gia giàu có đáp.
- Hạnh
phúc là sự nổi tiếng - một ca sĩ trả lời.
- Hạnh phúc là một gia đình hòa thuận, trên dưới một lòng - một
người cha đáng kính đáp.
- Hạnh
phúc là một công việc làm tốt, thân thể khỏe mạnh không bệnh tật - một anh công
nhân nói.
* *
* *
Và còn
vô số những định nghĩa mà thoạt đầu chàng đều cho là có lý và chàng cố gắng làm
theo.
Chàng
đã có một công việc rất tốt, một người vợ đảm đang cùng 2 đứa con xinh xắn, khoẻ
mạnh. Chàng không bệnh tật gì, trái lại còn có một sức khỏe rất tốt. Chàng đã bắt
đầu có tiếng trên thương trường và tiền bạc không còn là một nỗi băn khoăn gì cả.
Thế
nhưng chàng vẫn chưa thỏa mãn, chàng vẫn chưa cảm thấy hạnh phúc hoàn toàn. Có
những lúc chàng cảm thấy mọi thứ sao nhạt nhẽo và vô vị dù cảm giác đó chỉ là
thoáng qua. Có những lúc chàng cảm thấy trống rỗng và như lạc phương hướng. Có
những lúc chàng bỗng nhiên muốn thoát khỏi mọi sự ràng buộc, thoát khỏi thế giới
này. Chàng không hiểu nổi chính mình muốn gì? Và chàng tiếp tục săn tìm lời giải
cho câu hỏi:
- Hạnh
phúc là gì?
Và một
hôm chàng chợt nhớ ra một người. Vâng, đó là ông nội của chàng. Người Ông đã sống
qua bao nhiêu cuộc bể dâu, đã trải qua bao nhiêu kinh nghiệm cuộc sống: chiến
tranh, đói kém, giàu có, nhẵn túi, hạnh phúc, đau khổ, chết chóc...
Khi
chàng bước vào, Ông đang ngồi trên một chiếc ghế bật đung đưa, đầu tóc bạc phơ,
miệng đang nhai một mẩu bánh mì, bên cạnh là một hộp cá mòi đang ăn dở.
Chàng
cúi đầu chào và ngồi bên Ông hỏi:
- Ông
ơi, hãy nói cho cháu nghe hạnh phúc là gì?
Ông bật
cười và đáp:
- Ồ
cháu của ta, Hạnh Phúc à? Hạnh Phúc là gì ư? Hạnh Phúc là lúc này đây, là ta
đang ngồi nhai ổ bánh mì và nhấm nháp con cá mòi béo ngậy này và nghe thằng
cháu cưng của ta hỏi Hạnh Phúc là gì?
=== == ==== ===
Nếu cho
rằng hạnh phúc chính là cảm xúc được thỏa mãn khi được nhận lãnh và hưởng thụ từ
vật chất, thì ngay trong giây phút hiện tại này chúng ta cũng đang nắm trong
tay vô số điều kiện mà nhờ có nó chúng ta mới tồn tại một cách vững vàng, vậy tại
sao chúng ta lại cho rằng mình chưa có hạnh phúc?
Một đôi
mắt sáng để nhìn thấy cảnh vật và những người thân yêu, một công việc ổn định vừa
mang lại thu nhập kinh tế vừa giúp chúng ta thể hiện được tài năng, một tình
yêu chan chứa giúp chúng ta có điểm tựa vững chắc, một vốn kiến thức đủ để
chúng ta mở rộng tầm nhìn ra thế giới bao la, một tấm lòng bao dung để chúng ta
có thể gần gũi và chấp nhận được rất nhiều người...
Đó
không phải là điều kiện của hạnh phúc thì là gì? Chỉ cần nhìn sâu một chút
chúng ta sẽ thấy mình đang sở hữu rất nhiều thứ, nhiều hơn mình tưởng. Vì thế,
đừng vì một vài điều chưa toại nguyện mà chúng ta vội than trời trách đất rằng
mình là kẻ bất hạnh nhất trên đời.
Một kẻ
khôn ngoan thì không cần chạy thục mạng đến tương lai để kiếm những thứ chỉ đem
tới những cảm xúc nhất thời. Họ sẽ dành ra nhiều thời gian và năng lượng để
khơi dậy và giữ gìn những giá trị hạnh phúc mình đang có. Không cần quá nhiều
tiện nghi, chỉ cần sống một cách bình an và vui vẻ là chúng ta đã có hạnh phúc
rồi. Ngay khi đời sống chưa mấy ổn định, chúng ta vẫn có thể hạnh phúc vì thấy
mình còn may mắn giữ được thân mạng này.
Hãy
nhìn một người đang nằm hấp hối trong bệnh viện, một người đang cố ngoi lên từ
trận động đất, một người vừa suýt mất đi người thân trong gang tất, thì chúng
ta sẽ biết hạnh phúc là như thế nào. Hạnh phúc của họ rất đỗi bình thường: đôi
khi chỉ là một hơi thở, một nắm cơm hay một cái nhìn nhau lần cuối. Cho nên,
không có thứ hạnh phúc nào đặc biệt ở tương lai, hãy nhận diện ngay hiện tại và
đừng mãi công tìm kiếm. Hãy cảm nhận.....