Theo
số liệu thống kê mới nhất vào tháng 9/2015 của Bộ LĐ-TB&XH thì Việt Nam còn
1,4 triệu hộ nghèo (theo chuẩn nghèo của Việt Nam tự đặt ra). Hàng năm đều có
các chương trình xóa đói giảm nghèo.
Dù
có nhiều chương trình hỗ trợ, nhưng vì sao nhiều địa phương người dân vẫn cứ
nghèo mãi? Các số liệu cho thấy quỹ xóa đói giảm nghèo lên đến 120 nghìn tỷ/năm,
nhưng để người dân nhận được 1 đồng tiền xóa đói giảm nghèo, thì phải trả chi
phí 10 đồng để nhận được số tiền đó.
Rất
nhiều trường hợp các quan chức địa phương đã ăn chặn tiền của người nghèo, khiến
cho “chiếc bánh” đến được tay họ chỉ còn một mẩu, nhiều xã nghèo người dân còn
không được hưởng một “mẩu bánh” nào cả vì các quan đã ăn hết mất rồi.
Vậy
các quan chức địa phương ăn chặn tiền của người nghèo như thế nào?
Lập
hồ sơ khống để lấy tiền của người nghèo
Từ
năm 2008 đến 2010, xã nghèo Xuân Thắng (thuộc huyện Thường Xuân, Thanh Hóa) được
hỗ trợ 115 triệu đồng (tính bằng trâu bò, 5 triệu đồng 1 con).
Thế
nhưng cán bộ xã nói là để nhận 5 triệu đồng hỗ trợ này phải bỏ ra thêm tiền ra
mua trâu bò mới được nhận, các hộ nghèo này không đủ tiền nên chẳng dám bỏ tiền
ra mua. Kết quả các hộ nghèo không được hưởng số tiền này, thay vào đó là 9 hộ
khác không nằm trong chuẩn nghèo được nhận 45 triệu đồng.
Số
tiền còn lại là 70 triệu đồng thì chủ tịch xã là Vi Hồng Quang cùng Kế toán trưởng
Vi Thanh Tuyết lập hồ sơ khống để chiếm đoạt.
Sau
đó sự việc được thanh tra, ông Quang và ông Tuyết phải nộp lại số tiền đã chiếm
đoạt, nhưng không hề có bất cứ hình thức kỷ luật nào. Đến nay ông Quang vẫn giữ
chức chủ tịch xã, ông Tuyết chuyển sang làm viên chức phụ trách mảng dân tộc.
Đàn
dê “đi nhầm” vào nhà Bí thư huyện ủy
Vào
tháng 6/2014, ở huyện Thạch Thành (tỉnh Thanh Hóa) được phân 24 con dê giống để
trợ cấp cho 6 hộ dân nghèo xã Thành Yên. Thế nhưng trên giấy tờ khi ký xác nhận
khi nhận dê thì chỉ có 3 hộ nằm trong diện chuẩn nghèo, 3 hộ còn lại không nằm
trong đối tượng nghèo được trợ cấp dê.
Kết
quả là chỉ có 12 con dê đến được hộ nghèo, 12 con còn lại được chuyển đến trang
trại nhà ông Bí thư huyện ủy Đỗ Minh Qúy, nhưng lại được 3 hộ sai đối tượng
nghèo ở trên ký nhận dê.
Mãi
đến đầu năm 2015, nhờ đơn thư của người dân, sự việc mới được phát hiện, 12 con
dê mới được phân phát đúng cho các hộ nghèo.
Giải
thích cho việc 12 con dê “chạy nhầm” vào trang trại nhà Bí thư huyện ủy, ông
Trương Văn Gương – Chủ tịch UBND xã Thành Yên cho báo Lao Động biết: “Thì
đưa vào đó có điều kiện chăm sóc vì trang trại của bác ấy đã có hơn 70 con dê”.
NHÀ QUẢNG CÁO
Làm
giả chứng từ để chiếm đoạt tiền hỗ trợ người nghèo
Năm
2011, UBND huyện Con Cuông (tỉnh Nghệ An) chuyển cho xã Lục Dạ số tiền 310 triệu
đồng để hỗ trợ cho 24 viên chức xã có mức lương thấp và hỗ trợ 304 triệu đồng
cho 1.216 hộ nghèo của xã Lục Dạ.
Tuy
nhiên, kế toán xã La Đức Cẩm lại “bàn kế” cho Chủ tịch xã là Lô Văn Nhung “không
phát cho hộ nghèo” mà chuyển sang nguồn chi thường xuyên của địa
phương để dễ làm khống chứng từ chiếm đoạt số tiền trên.
Lợi
dùng quyền thế ăn chặn tiền cứu trợ thiên tai
Chủ
tịch xã Xuân Sơn, huyện Thọ Xuân, tỉnh Thanh Hóa là Lê Khả Nguyên đã lợi dụng
chức vụ để ăn chặn tiền hỗ trợ thiên tai lụt lội của các hộ nghèo trong xã. Khi
bị bắt vào năm 2013, ông Nguyên đã ăn chặn tổng cộng 129 triệu đồng hỗ trợ người
nghèo.
Chiếm
đoạt gạo cứu đói của người nghèo
Ngày
31/12/2013, Trưởng thôn Cường Thịnh (xã Yên Hùng, huyện Yên Định, Thanh Hóa) là
ông Lê Quang Trung nhận 74 kg lúa giống để phát cho dân nghèo, nhưng ông chỉ
phát 4 kg cho 2 hộ, còn lại để bán hết lấy tiền với giá 50.000 đồng/kg.
Số
gạo cứu đói cho người nghèo, ông Trung cũng chỉ phân phát một phần, còn lại ông
chiếm đoạt rồi bán hết lấy tiền.
Ông
Lê Đình Sâm – một người dân thôn Cường Thịnh bức xúc cho báo Dân Trí biết: “Bao
nhiêu lần họp dân, chúng tôi đều nói về việc trả lại lúa cho chúng tôi nhưng
ông Trung vẫn cứ nói là không có. Ngay cả việc ăn chặn lúa của người nghèo cũng
vậy, ông ấy cũng chối là không có, ai phát biểu trong hội nghị cũng bị ông ấy
chửi. “Ỉm” lúa của dân đã là quá đáng đằng này ăn cả mấy cân gạo cứu đói thì
không thể chấp nhận được. Mấy năm trời không trả…”.
Các
vụ việc chiếm đoạt tiền hỗ trợ người nghèo như thế có rất nhiều, địa phương nào
cũng có, nhưng chỉ có một phần rất nhỏ được phát hiện ra mà thôi.
Mỗi
khi ở địa phương nào có thiên tai lụt lội, người dân cũng như các nhóm hội, các
tổ chức lại kêu gọi quyên góp tiền của giúp đỡ người nghèo, nhưng được bao
nhiêu trong số đó đến được tay người nghèo?
Có
lẽ chỉ có những tổ chức đến tận nơi bão lũ – đưa tiền tận tay cho người nghèo
là họ chắc chắn nhận được, còn nếu gửi cho các quan chức địa phương thì lòng tốt
của họ đa phần đều chạy vào nhà các quan chức địa phương.
Các
số liệu cho thấy, để người dân nhận được 1 đồng tiền xóa đói giảm nghèo, thì phải
trả chi phí 10 đồng để nhận được số tiền đó. Nhưng thực tế chỉ một phần hộ dân
may mắn nhận được số tiền này, còn một phần lớn khác đã vào nhà của các quan xã
– huyện.
Các
chính sách hỗ trợ người nghèo thoạt nhìn là tốt, nhưng với cách làm của các
quan chức đã biến chất, thì chính sách ấy giống như “miếng bánh ngon” dành cho
các quan chức mà thôi. Và người nghèo vẫn mãi hoàn nghèo!
N.H.Đ