“Con tặng
ba."
Người cha xấu
hổ vì đã quá đáng khi trách con gái phung phí dùng cuộn giấy làm chiếc hộp
trong thời buổi khó khăn, nhưng ông lại tiếp tục giận dữ hơn khi thấy hộp trống
rỗng:
“Khi tặng một
gói quà cho bất kỳ ai, thì phải có thứ gì ở trong đó chứ con".
Cô bé nói
trong nước mắt:
“Có đấy chứ
cha. Con đã đặt vào đấy nhiều nụ hôn lắm. Nó đầy mà!"
Biết mình đã
quá hấp tấp, người cha ôm chặt cô con gái nhỏ và xin cô tha thứ cho thái độ giận
dữ không đáng có của mình.
Rồi một
ngày....
Cô bé bị tai nạn
giao thông. Người cha đã đặt cái hộp ấy ở đầu giường suốt quãng đời còn lại của
mình. Mỗi khi thấy thất vọng hay gặp phải những vấn đề khó khăn, ông lại mở hộp,
lấy ra "một nụ hôn ảo" để nhớ cô con gái đã khuất.
Một tác giả
nào đó đã nói: "Trái tim không phải là một món hàng để mua bán, mà là một
món quà để trao tặng". Một trái tim không biết trao tặng là một trái tim
chết.
Sự giàu có và
nghèo nàn có thể phân biệt con người thành giai cấp thứ bậc. Có người tiền rừng
bạc biển, có người nghèo rớt mòng tơi. Nhưng mỗi người chỉ có một quả tim, và
quả tim đó lẽ ra phải giống nhau, bởi vì người ta không thể cân lường được quả
tim. Do đó, quà tặng xuất phát từ quả tim đều vô giá. Giá trị của món quà không
ở số lượng tiền bỏ ra mua, mà ở quả tim được gói gém trong món quà.
Một ánh mắt, một
nụ cười, một lời nói an ủi, một bàn tay nâng đỡ, đó là bao nhiêu quả tim mà con
người có thể trao tặng cho nhau. Và có thể là những món quà cao quý nhất mà những
người xung quanh đang chờ đợi nơi chúng ta.