Khi còn nhỏ thì đơn giản, lớn lên trở
nên phức tạp.
Khi nghèo khó thì đơn giản, lúc giàu có
trở nên phức tạp.
Khi thất thế thì đơn giản, lúc có địa vị
thì trở nên phức tạp.
Tự nhận bản thân đơn giản, đánh giá người
khác phức tạp.
Thật ra, thế giới này rất đơn gỉan chỉ
có lòng người là phức tạp.
Mà suy cho cùng thì lòng người cũng đơn
giản, chỉ có lợi ích chi phối nên con người mới trở nên phức tạp.
Đời người, đơn giản thì vui vẻ. Nhưng
người vui vẻ được mấy người.
Đời người, phức tạp thì phiền não. Nhưng
người phiền não thì quá nhiều.
Trong cuộc đời mỗi người đều không thể
tránh khỏi những lúc buồn phiền, lo lắng thậm chí là đau khổ.
Người vui vẻ, không phải là người không
có buồn phiền, mà là người không để cho những nỗi buồn và niềm đau ấy khống chế.
Thật ra, đau khổ không hề đáng sợ, đáng
sợ là ngay cả trái tim cũng phản bội bản thân mà đứng về phía đau khổ.
Muốn quản lý tốt tâm trạng của bản thân
thì cần phải quên đi những điều làm mình không vui, đừng coi trọng những mâu
thuẫn, hiểu lầm phát sinh trong cuộc sống, mà hãy xem đó như là một yếu tố giúp
chúng ta mài dũa đời sống tâm linh của mình vững chắc hơn.
Chỉ có như thế thì nỗi đau khổ của mình
như gió thoảng mây trôi mà thôi.