Một cụ già đang lom khom miệt mài làm việc
trong vườn cây ăn trái của mình, tình cờ ông chủ tịch xã đi ngang qua.
“Chào cụ. Chắc hẳn cụ không còn trẻ lắm?”
– ông chủ tịch lên tiếng.
“À, tôi năm nay đúng một trăm tuổi rồi”
– cụ già trả lời.
“Ồ! Thế mà cụ vẫn đang trồng cây ăn
trái?”
“Đúng vậy” – cụ già gật đầu.
“Này cụ” – ông chủ tịch lắp bắp, rất đỗi
ngạc nhiên – “Chắc là cụ không tham vọng còn sống cho đến ngày hái quả của những
cây con mà cụ đang trồng đấy chứ? Tôi không hiểu cớ gì cụ phải tự hành khổ mình
như vậy!”
“Dĩ nhiên, đây là công việc nhọc nhằn.
Nhưng ông thử nghĩ xem, khi tôi đến với cuộc đời này, thì lúc ấy đã có sẵn bao
nhiêu thứ tốt lành chờ đón tôi. Tôi muốn khi mình từ giã cuộc đời này, cũng có
sẵn nhiều thứ tốt lành đón chờ bao người khác.”
(Sưu tầm)