NÓI HAY ĐỪNG

Bài bạc, rượu chè.... và tôn giáo đều là những sản phẩm của con người.

Bài bạc, rượu chè có giá trị tiêu khiển, hưởng thụ và giải trí nhưng chúng có những tai hại của chúng. Những tai hại nầy vì rõ rệt về vật chất nên nhiều người nhìn thấy được.

Riêng tôn giáo có những giá trị tâm linh, tinh thần nhưng tương tự cũng có những mặt tệ hại, tai hại của nó. Điều khác biệt là những tai hại của tôn giáo vì phức tạp và không hiển nhiên nên nhiều người không nhận thấy. Điều khác biệt nữa là vì tôn giáo được xem là “thiêng liêng” nên được nhiều người bảo vệ, che chở. Những mê tín dị đoan, những điều huyễn hoặc tà mị, lường gạt..... Hầu hết chùa chiềng, tăng ni thì thi nhau cổ xuý, phát triển các tà pháp xin xăm bói quẻ, cầu hồn, trai đàn chẩn tế... Đặt đá, đúc chuông, lạc thành, phóng sanh,.... thứ nào khi kết thúc cũng bày trò trai đàn bạt độ giải oan, thí thực cô hồn chết.

Giáo pháp của Đức Phật Thích Ca bây giờ hầu như biến tướng thành xin xỏ, van nài, cầu khẩn Phật Di Đà, Bồ Tát Quan Âm để dọn đường sau khi chết, còn ai oan ức, đói khát xung quanh mặc kệ. Đại đa số Phật tử vì thiếu kiến thức, vì niềm tin mê muội, nên vô tình dung dưỡng các điều chướng tai gai mắt nhan nhản hàng ngày.

Phải nói rằng: Việt Nam là một trong những nước đầy rảy các hình thức mê tín dị đoan. Cả ngay cán bộ cũng rước tượng Phật, tượng đức Mẹ về nhà xì xụp cúng bái và cũng đi cúng vong, cầu hồn, coi đồng cốt, bói toán, v.v. Cán bộ càng cao cấp thì tượng phật càng to lớn, cúng kiếng càng nhiều tiền, đốt vàng mã càng “hoành tráng”, đi cầu khẩn “xác cô” “vía bà” càng thường xuyên vì có đầy đủ phương tiện. Hiện tượng “nhà ngoại cảm” là một thí dụ, việc nầy không hề được ai biết đến trong những năm còn đói nghèo nhưng ngày nay đang tràn ngập từ Bắc vô Nam và được cả nhà nước chính thức công nhận và sử dụng ( điển hình là Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người).

Mê tín dị đoan đi đôi với ngu dốt. Theo chúng tôi, chúng ta ai cũng cần có trách nhiệm phải nhìn thấy những tệ nạn sai trái trong tôn giáo và giúp cho mọi người khác nhìn thấy những tệ nạn sai trái nầy. Nếu không thì làm sao có hy vọng gì nâng cao trình độ dân trí và cải thiện đời sống xã hội? Nếu mỗi thế hệ của cả dân tộc càng ngày càng tràn ngập những người tối ngày chỉ biết đi chùa bái lạy cầu phước, cúng vong hay vào nhà thờ khấn nguyện cho linh hồn họ được cứu rỗi thì tương lai dân tộc đó sẽ đi đến đâu?

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...