Có tờ giấy trắng nọ nằm ù lì trên bàn viết
với bao đồng bạn khác từ nhiều năm tháng qua. Nhưng rồi một hôm nó được chọn
đem ra trước bàn chịu cảnh cây viết với mực đen vẽ lên nó không biết bao nhiêu
là những dấu hiệu mà nó không hiểu gì cả.
Tờ giấy phàn nàn với cây viết
như sau:
- Tại sao anh lại làm thế,
anh vẽ trên mình tôi những dấu làm tôi mất đi sự trắng sạch ban đầu, anh làm nhục
tôi thế này sao ? Anh làm hư cả cuộc đời tôi rồi.
Nhưng cây viết trả lời :
- Không, anh giấy hiểu lầm tôi rồi, tôi
không làm dơ anh đâu, tôi vẽ lên anh những dấu hiệu, những dòng chữ và kể từ
nay, anh không còn là tờ giấy vô dụng nữa, mà mang trên mình một sứ điệp, anh
trở thành kẻ cộng tác với con người lưu giữ những tư tưởng cao siêu của con ngưởi,
và vì thế sẽ được con người nâng niu bảo vệ; anh được sống mãi để trợ giúp con
người.
Tờ giấy chưa kịp trả lời cây viết, thì
nó bỗng nhìn thấy một bàn tay con người quơ lấy những tờ giấy trắng đồng bạn của
nó mà nay đã trở thành vàng đục, già cỗi và đầy bụi bặm mà quăng vào ngọn lửa
bên cạnh. Bấy giờ tờ giấy trắng đầy chữ viết mới hiểu được hành động vừa rồi của
cây viết và lấy làm sung sướng vì được trở thành kẻ cộng tác và lưu giữ kho
tàng trí khôn của con người.
+++++++++
"Đời người như một tờ giấy, tùy nội
dung được viết và vẽ trên ấy mà giá trị của chúng khác nhau"
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...