Trong năm mươi
sáu năm cuộc đời của ông, Hittler đã sát hại trên sáu triệu người Do Thái và
gây ra đau thương tang tóc cho không biết bao nhiêu triệu người khác. Nhưng
trong địa ngục của hận thù ấy người ta vẫn thấy được những đóa hoa của yêu
thương. Có khi người thắp lên được một tia sáng của yêu thương ấy lại chỉ là một
con người vô danh, như trường hợp của người lính binh nhì tên là Joseph Suns
trong quân đội Ðức Quốc Xã.
Joseph Suns là một người lính Ðức được gửi đến Nam Tư liền sau khi nước
này bị Ðức Quốc Xã xâm chiếm. Anh là một người lính trẻ, có kỷ luật và trung
thành với tổ quốc. Một ngày nọ, viên trung sĩ gọi tên của tám người lính trong
đó có anh. Tất cả đều nghĩ rằng họ được giao công tác đi tuần tiễu. Họ tới
trình diện trước mặt viên trung sĩ chỉ huy và được lệnh đi đến một ngọn đồi. Họ
vẫn chưa biết sẽ làm gì.
Tại ngọn đồi,
tám người Nam Tư, gồm năm người đàn ông và ba phụ nữ, bị trói tay đang chờ đợi
họ. Tám người lính Ðức Quốc Xã đã hiểu được sứ mệnh ủy thác cho họ. Tám người
lính Ðức đứng xếp hàng trước mặt tám người Nam Tư. Khi viên trung sĩ vừa hô hai
tiếng chuẩn bị, tất cả đều lên cò và nhắm thẳng vào các nạn nhân. Thình lình, một
cây súng được thả rơi xuống đất đánh tan sự thinh lặng nặng nề đang bao trùm
pháp trường. Viên trung sĩ và bảy người lính khác cũng như tám phạm nhân Nam Tư
nhìn về phía Joseph Suns, anh từ từ rời bỏ hàng ngũ và đi về phía những người sắp
bị xử bắn.
Viên trung sĩ
gọi anh trở lại nhưng anh bước đi những bước thật cương quyết về phía các phạm
nhân, nắm tay họ và quay về phía các lý hình. Pháp trường chìm trong thinh lặng
một hồi lâu. Bỗng viên trung sĩ ra lệnh bắn. Những tiếng súng chát chúa nổ vang
và binh nhì Joseph Suns ngã gục bên cạnh tám người Nam Tư. Máu của anh chan hòa
với máu của họ. Khi thu dọn pháp trường, người ta tìm thấy trên thi thể anh một
mẩu giấy có chép những lời thư như sau: "Tình yêu không mừng khi thấy sự
gian ác, nhưng vui khi thấy điều chân thật. Tình yêu tha thứ tất cả, tin tưởng
tất cả, hy vọng tất cả và chịu đựng tất cả..."
(Sưu tầm)