Hoàng đế Napoléon của Pháp
Quốc, khi tiếp kiến các mệnh phụ phu nhân, đã hỏi: “Các bà sinh con, các bà
nghĩ phải dạy con khi nào?”
Có một bà mau mắn thưa:
“Tôi nghĩ phải dạy con từ thuở lên ba”.
Napoléon nói: “Không phải.”
Một bà khác lên tiếng:
“Thưa hoàng đế, người ta nói dậy con khi chúng còn trong lòng mẹ.”
Napoléon nói tiếp: “Không
phải”.
Lúc ấy, các bà không biết
trả lời sao.
Một bà lên tiếng: “Xin
hoàng đế cho biết là phải dạy con khi nào?”
Napoléon nói: “Phải dạy
con 20 năm trước khi nó sinh ra.”
Mọi người ngỡ ngàng. Lúc
đó mới thấy Napoleon trả lời thật tuyệt vời.
Dạy con 20 năm trước, có
nghĩa là dạy cha mẹ nó trước. Cha mẹ tốt thì con cái mới tốt. Cây tốt thì sinh
trái tốt. Bởi vậy, ngắm nhìn cách ăn mặc, nhà cửa, ăn uống, chia sẻ, tiêu khiển
và sống chung của loài người thời nay thì biết xã hội đang đi lên hay đi xuống.
Loài người ngày nay còn có thú vui "tự sướng", ăn mặc thì thiếu trước
hụt sau, trên hở dưới khoe, phơi bày da thịt, khoe vóc dáng khoe hình hài một
cách trơ trễn. Từ trên xuống dưới có thứ nào không vay không mượn, vậy thì có
gì hay mà đem ra ho.
Những người sơ khai ăn mặc
đơn sơ trần trụi. Nhà cửa là những túp lều bằng cây lợp lá. Họ thường ăn tươi,
nuốt sống các thú vật bẫy được. Uống nước suối thiên nhiên trên nguồn. Chữa bệnh
bằng hoa quả lá rừng. Nhưng họ sống rất đơn sơ và thanh bạch. Cư xử với nhau rất
thân tình. Biết chia sẻ vui buồn trong cùng bộ lạc. Họ có tinh thần tương thân
tương ái.
Người xưa, khi chưa có đủ
quần áo và phương tiện dệt vải, nên người ta ở trần. Ngày nay, có quần áo dư giả,
người ta lại thích trở về thời hoang dã, chỉ muốn bớt chút quần, chút áo để hở
hang. Hở hang của thời nay là đưa con người ngược dòng trở về với bản năng thú
tính của người tiền cổ. Cha mẹ trở thành nửa người, nửa ngợm, nửa đười ươi thì
trách sao con cái sinh ra không giống...