Nếu coi cuộc đời mỗi người là một bài
văn, và những chặng đường đời là những câu văn, thì những quyết định trong đời
cũng giống như những dấu câu…
Cuộc đời mỗi người bắt đầu từ một dấu chấm
hỏi.
Số phận đặt ra nhiệm vụ cho con người phải
giải mã dấu hỏi chấm bằng những sự lựa chọn.
Nhưng cuộc sống lại yêu cầu ở con người
nhiều hơn là những sự chọn lựa…
Mỗi người phải tự tìm cho mình một cách
sống riêng để cuộc đời mình kết thúc bằng một dấu chấm.
Nhưng không phải ai cũng có thể đặt cho
mình một dấu chấm.
Không ai có thể viết hộ bài văn cho người
khác. Mỗi người chúng ta đều đang tự viết nên bài văn về cuộc đời mình bằng những
dấu câu. Dấu chấm hỏi, dấu chấm lửng, dấu chấm phẩy…, và cả những hệ quả đằng
sau những dấu suy ra…
Những dấu ba chấm… như là những khoảng lặng…
Sẽ có đôi khi sự mỏi mệt khiến người ta
không còn muốn viết tiếp những trang viết của đời mình. Nếu buông rơi cây bút,
đơn giản là bài văn về cuộc đời bạn sẽ vĩnh viễn dang dở. Không ai muốn đọc một
bài văn dang dở. Một bài văn dang dở là một bài văn vô nghĩa.
Còn bạn, bạn sẽ kết thúc bài văn của
mình bằng dấu câu nào?
Dấu chấm hỏi, dấu chấm lửng, một dấu chấm…
Hay là… một dấu chấm than?
(sưu
tầm)