Giông
bão đời người chẳng chừa bất cứ ai, những nỗi đau hiển hiện trong đôi mắt, hay
trên làn môi có thấm vào đâu so với nỗi đau chúng ta giấu kín tận đáy lòng. Trước
nỗi đau khổ cùng tột ấy, chúng ta có cơ hội trải nghiệm.
Con người
sinh ra hiện hữu trên cuộc đời này có hàng nghìn, hàng vạn nỗi đau khổ khác
nhau, nhưng chung quy không ngoài hai thứ:
1. Đau
khổ tinh thần: Do hoàn cảnh bên ngoài tác động như làm ăn thất bại, người khác
ganh tỵ quấy nhiễu, chồng ngoại tình, con bất hiếu ăn chơi trác táng, nghiện xì
ke hút chích; hay nghĩ tới những hiện tượng thiên nhiên như bão lụt, động đất,
sóng thần… mà băn khoăn, làm cho tinh thần người ta bất an, lo lắng sợ hãi đêm
ngày.
2. Đau
khổ thân thể: Bị bệnh tật hành hạ giày vò, bị đánh đập, hay bị tai nạn… khiến
cho thân thể đau đớn ăn không ngon, ngủ không yên giấc. Tất cả những nỗi đau khổ
ở cõi đời này ai cũng nếm trải qua. Nếu chúng ta không hiểu Phật pháp, không biết
tu tập thì than thân trách phận; có người tìm đến cái chết; có người tìm cách
báo thù kẻ đã gây ra đau khổ cho mình. Nhưng chúng ta càng oán hận thì vết
thương lòng càng sâu, nào có ích gì?
Chính
nhờ trải nghiệm nhiều nỗi đau khổ trong cuộc sống nên chúng ta dễ cảm thông những
nỗi bất hạnh của người khác. Bởi vì, cuộc đời này “sống trong cảnh mới hiểu
được người trong cảnh”. Bấy giờ, khi gặp ai đó có nỗi buồn không biết bày tỏ
với ai, chúng ta dễ đặt mình trong hoàn cảnh của họ để sẻ chia, để an ủi vỗ về,
giúp họ đứng lên sau lần sắp gục ngã.
Những đứa trẻ lớn lên trong hoàn cảnh chật
vật khó khăn thường dễ trở thành nhân tài, vì chúng sớm hình thành khả năng
vượt khó và ý thức về sự thua sút là điều kiện bất hạnh phúc. Đôi chân chúng
trở nên vững chắc như cây mọc trên sườn núi. Trong khi những đứa bé được dưỡng
nuôi trong môi trường với nhiều điều kiện thuận lợi, chưa bao giờ trải qua một
trận đói rét hay hụt hẫng tình thương thì chúng như những loài cây xanh tốt mọc
trên vùng đất tơi xốp, chỉ một trận gió lớn đi ngang qua là ngã quỵ. Chắc bạn
cũng đã từng chứng kiến có những người đã thực sự biết sống và sống một cách
sâu sắc sau khi trải qua những trận bão lớn trong cuộc đời. Họ thực sự biết ơn
những trận bão đó vì nếu không có nó thì họ không thể nào có được vững chãi như
ngày hôm nay.
Vì thế,
chúng ta hãy cảm ơn đau khổ.
Viên Thắng