Trên sườn núi Long’s Peak ở Colorado có một cây đại thụ khổng lồ bị
tàn phá còn trơ lại mỗi một khúc thân. Những nhà thực vật học đoán cây đó sống
khoảng 400 năm. Hồi Columbus đặt chân lên đất El Salvador nó đã có rồi và khi
những tu sĩ tới gây dựng sự nghiệp ở Plymouth, nó mới sống được nửa đời của
mình.
Trong đời sống dài đằng đẵng suốt bốn thế kỷ đó, nó bị sét đánh 14
lần và trải qua biết bao lần tuyết băng, giông tố mà vẫn sống. Về sau, nó
bị một đàn sâu đục khoét hết lớp vỏ này đến lớp vỏ khác, mỗi ngày gặm nhấm từng
chút một liên tiếp không ngừng.
Dần dần cây cổ thụ trở nên mục ruỗng và ngã đổ.
Thành thử một cây cổ thụ khổng lồ chống chọi nổi với thời gian, với sấm sét, với
giông tố mà rốt cuộc lại bị hạ vì những con sâu tí hon, nhỏ xíu tới nỗi có thể
bẹp nát giữa hai đầu ngón tay...
== == == ==
Nhiều người chúng ta cũng từng đứng trên bục VINH QUANG, THÀNH
CÔNG, CHIẾN THẮNG trên chiến trường kinh tế, trên con đường chính trị, trên lộ
trình nắm giữ tình yêu..... những sấm sét, giông tố nơi cuộc đời, những khó
khăn, chông gai hầm hố nơi cuộc sống vẫn có thể vượt qua, nhưng đơn giản và tầm
thường nhất lại để những phiền muộn, giận hờn vặt vãnh, tầm thường đánh gục một
cách thảm hại.
Những điều vụn vặt ấy có khác chi những con sâu nhỏ kia có thể phá
hủy cuộc sống chúng ta từng ngày. Vì thế, đừng bao giờ để những con sâu ấy len
lỏi trong tâm hồn, khi chúng ta có thể bóp bẹp chúng chỉ bằng hai đầu ngón tay!
"Lỗ nhỏ đắm thuyền" vì người ta xem thường, "Cung đường
nguy hiểm lại là cung đường bình an nhất" vì người ta luôn cảnh giác.