NGUỒN GỐC HUYỀN THOẠI KITÔ


Tất cả các tín đồ tin thờ Jesus theo ý nghĩa này đều được gọi chung là Ki-tô-hữu (Christians) gồm có:
- Công Giáo La Mã (Roman Catholic)
- Các chi phái Công Giáo độc lập khác (Công Giáo Ai Cập, Công Giáo Nam Phi, Công Giáo Hy Lạp...)
- Chính Thống Giáo
- Anh Giáo
- Các giáo phái Tin Lành (Cơ Đốc, Quaker Lutheran... và gần 200 giáo phái khác nhau).
Ở nước ta, Công Giáo La Mã đã được truyền tới lần đầu tiên do cố đạo Tây Ban Nha Ignatius tại làng Ninh Cường (Bùi Chu) tỉnh Nam Định từ năm 1533. Cho đến nay, trải qua gần 5 thế kỷ, chỉ có Công Giáo La Mã chiếm địa vị ưu thắng so với các giáo phái khác của đạo Kitô. Do đó, người dân Việt Nam thường lẫn lộn Công Giáo La Mã với các tôn giáo khác thuộc hệ thống Kitô Giáo. Nhiều người lầm lẫn gọi Công Giáo La Mã là đạo Gia Tô hoặc đạo Thiên chúa. Thực ra Công Giáo La Mã chỉ là một giáo phái lớn của Kitô mà thôi. Đối với Tây Phương, Công Giáo La Mã được coi là dòng chính của Kitô Giáo (the main line of Christianity). Chính Thống Giáo, Anh Giáo và các giáo phái Tin Lành cũng là Kitô Giáo và đều thờ Jesus (Chúa Gia Tô) cả. Kitô Giáo cũng không phải là tôn giáo duy nhất thờ Thiên Chúa vì Do Thái Giáo và Hồi Giáo cũng thờ vị Thiên Chúa của Kinh Thánh Cựu Ước. Cho nên tất cả các tôn giáo nói trên đều là Thiên Chúa Giáo (tức Độc Thần Giáo). Chúng ta có thể hình dung Thiên Chúa Giáo như sau đây:
- Công Giáo La Mã (đứng đầu là Giáo Hoàng ở Vatican).
-Các giáo phái Công Giáo độc lập (không tuân phục GH La Mã)
-Anh Giáo
-Chính Thống Giáo
-Các giáo phái Tin lành
Kitô Giáo là tôn giáo lớn nhất thế giới và có ảnh hưởng mật thiết tới vận mệnh nhân loại. Do đó việc nghiên cứu huyền thoại Kitô là một vấn đề hết sức quan trọng. Nếu huyền thoại Kitô bị đánh đổ thì toàn bộ hệ thống Kitô Giáo bị suy sụp chứ không riêng gì Công Giáo La Mã vì Công Giáo La Mã chỉ là một trong những giáo phái Kitô mà thôi.
Hiện nay, rất nhiều nhà sử học và khoa học gia đều tùy thuộc theo khả năng chuyên môn của mình và đóng góp phần tích cực làm sáng tỏ thực chất của huyền thoại Kitô. Riêng trong phần bài viết này, chúng tôi chỉ trình bày về việc nghiên cứu nguồn gốc huyền thoại Kitô của Hội Nghiên Cứu Thánh Kinh Raph Woodrow ở Hoa Kỳ mà thôi. (Ralph Woodrow Evangelistic Association - P.O. Box 124 Riverside, California, CA 92502). Hội này đã cho xuất bản cuốn sách nghiên cứu về Kinh Thánh hết sức công phu của họ, nhan đề "Babylon Mystery Religion - ancient and modern", in lần đầu vào năm 1966, tái bản năm 1990 với 350.000 ấn bản. Chương đầu của cuốn sách này, từ trang 1-6, tường thuật nguồn gốc Huyền thoại Kitô căn cứ trên Kinh Thánh Cựu Ước của Do Thái và Tân Ước của Kitô Giáo như sau:
Sách Khải Huyền (The Revelation) là cuốn cuối cùng của Bộ Thánh Kinh Tân Ước đã viết những hàng chữ lớn (in big capital letters) để nói về một giáo hội đã suy tàn (the fallen church) là Babylon: "BABYLON GREAT, THE MOTHER OF HARLOTS AND ABOMINATIONS OF THE EARTH - Rev. 17: 1-6). Xin tạm dịch: Babylon vĩ đại, là bà mẹ đã sinh ra các con điếm và những chuyện kinh khủng của trái đất này!
Đi ngược lại thời gian trên một ngàn năm trước khi cuốn sách cuối cùng này của bộ Tân Ước được viết ra, ta sẽ thấy người Do Thái viết về các tổ phụ xa xưa của họ trong sách Sáng Thế Ký là cuốn sách đầu tiên của Bộ Thánh Kinh Cựu Ước: "They journeyed from the East, they found the plain in the land of Shinar and they dwelt there - Gen. 11:2". Họ từ phương Đông tiếp tục cuộc hành trình , họ đã tìm thấy đồng bằng trong vùng đất Shinar và họ định cư tại đó. Shinar chính là Babylontheo tên gọi sau này và người Hy Lạp gọi là Mesopotamia. Sách Sáng Thế Ký kể tiếp về dòng dõi của một vị anh hùng: "And Cush begat Nimrod. He began to be a mighty one in the earth. He was the mighty hunter before the Lord - Gen. 10:8-9" (Ông Cush sinh ra Nimrod. Đây là người có đầy quyền năng trên trái đất. Người là một thợ săn đầy quyền năng trước mặt Thiên Chúa).
Khoảng 10.000 năm trước Công Nguyên, khi giống người Cổ Do Thái - Ả Rập đến định cư tại vùng Châu Thổ của hai con sông Euphrate và Tigris (tức Mesopotamia) thì vùng này có đầy dẫy những loài thú dữ: sư tử, linh cẩu, chó rừng... Nimrod là một người thợ săn hùng dũng đã diệt nhiều thú dữ bảo vệ dân chúng nên được tôn lên làm vị lãnh đạo một vương quốc rộng lớn bao gồm nhiều thị trấn: "And the begining of his kingdom was Badel, Erech, Accad and Calneh in the Land of Shinar - Gen 10:10". (Và mở đầu vương quốc của người ở Babel, Erech, Accad và Calneh thuộc vùng đất Shimar). Sau khi Nimrod chết, dân chúng khóc than thương tiếc vô cùng. Bà vợ của Nimrod là Semiramis thấy vậy đã an ủi quần chúng bằng cách lóc thịt xác chết của Nimrod, chặt thành những miếng nhỏ đem nướng và gửi đi khắp nơi trong vùng (Judges 19:29 - I Samed 11:7). Lúc đó bà đang mang bầu và bà vững tin là sẽ sinh ra một con trai. Bà Semiramis long trọng tuyên bố trước quần chúng: Nimrod là Thần Mặt Trời (The Sun God). Ta sẽ sinh ra một con trai và sẽ đặt tên là Tammuz, con trai ta sẽ là anh hùng Nimrod tái sinh để cứu toàn dân. Bà Semeramis trở thành vị tiên tri đầu tiên báo trước cho dân chúng về Đấng Cứu Thế (Messiah - Christ). "She claimed her son was supernaturally conceived and that the promised seed, the Savior - Gen. 3:15". Từ đó, dân chúng ao ước chờ mong ngày đấng Cứu Thế sẽ ra đời. Về sau, một tôn giáo xuất hiện tại Shinar (Babylon) tôn thờ Nimrod, Tammuz và cả bà mẹ bồng con thơ trên tay để thờ (tương tự như Đức Bà Maria bồng Chúa Jesus Hài Đồng).
Tôn giáo này lan rộng ra khắp vùng (Gen. 11:9). Sau này, thánh Phaolô của Kitô Giáo chỉ trích tôn giáo này là đạo thờ ảnh tượng là hoàn toàn sai lầm. Trong bức thư gửi giáo dân tại Roma, Phaolô viết: "Professing themselves to be wise, they became fools and changed the glory of the uncorruptible God into an image of corruptible man. Worshipped and served the creature more than Creator... - Rom. 1:21-26). Người ta tự cho mình là khôn ngoan song le họ đã trở thành những kẻ điên rồ, họ đã biến đổi Thiên Chúa vĩnh hằng thành hình tượng của con người dễ bị hư mất, họ tôn thờ và phục vụ tạo vật chứ không phải Tạo Hóa.)
Đạo thờ Thần Mặt trời Nimrod và Chúa Cứu Thế Tammuz phát triển với nhiều nghi thức tế lễ rất dã man. Họ tạc tượng thần bằng kim loại rất lớn, hai bàn tay của thần to bằng hai cái chảo lớn. Bên trong tượng thần là một cái lò lửa để đốt nóng hai bàn tay của thần. Khi làm lễ lớn tế thần, các tu sĩ của đạo Nimrod thường bắt trinh nữ (virgin daugters) hoặc con trai đầu lòng (the first born sons) của những người nô lệ bỏ vào hai bàn tay nóng chảy của thần để nướng sống trong tiếng trống và tiếng phèng la vang dội để lấn áp các tiếng thét của các nạn nhân và gia đình nạn nhân (Jerimah 7:31).
Đạo thờ Thần Mặt Trời Nimrod và Chúa Cứu Thế Tammuz tin rằng lửa là hiện thân của Thần Mặt Trời tại thế gian vì vậy mỗi khi cúng tế, họ thắp nến (đèn cầy) và làm nhiều hình tròn có tia sáng (giống như bánh thánh hình tròn để trong Mặt Nhật làm bằng kim loại mạ vàng trong các lễ Chầu Mình Thánh Chúa ở các nhà thờ Công Giáo).
Sau khi tế lễ, các tu sĩ đạo Nimrod chặt nhỏ xác nạn nhân đã nướng chín và chia nhau ăn. Theo ngôn ngữ Babylon, các tu sĩ này được gọi là CAHNA và Thiên Chúa là BAL. Từ đó phát sinh ra chữ CANNIBAL là danh từ để gọi những kẻ ăn thịt đồng loại (sách dẫn chiếu trang 120-121). Tiếng Anh CANNIBAL và tiếng Pháp CANNIBALE đều có nghĩa là "mọi ăn thịt người".
Trọn chương 7 cuốn "Babylon Mystery Religion" từ trang 115-126 trình bày các lễ nghi của Công Giáo La Mã ngày nay rất tương đồng với các lễ nghi của đạo thờ Thần Mặt Trời Nimrod. Trong các lễ Misa, từ cha cố đến giáo dân đều chia nhau ăn bánh thánh hình tròn và đều tin rằng đó chính là thịt thật của Chúa Jesus đã tử nạn trên thập giá xưa kia. Dù chỉ là ăn thịt người một cách tượng trưng, những người Công Giáo thật sự đều là "Cannibals" trong đáy sâu linh hồn họ.
Trong lịch sử Việt Nam, chúng ta chưa từng bao giờ nghe nói đến những vụ tế thần bằng người sống rồi chia nhau ăn thịt một cách thương tâm và man rợ như ở Babylon. Người Việt Nam bình thường ăn bánh thì chỉ nghĩ là mình đang ăn bánh thật mà thôi chứ chẳng bao giờ lại có ý nghĩ quái đản là mình đang ăn thịt của một người nào đó!
Trong kinh cầu ông thánh Phan xi cô Xavie có câu: "Ông thánh Phan xi cô là lính rao tiếng Đức Chúa Thánh Thần cho các dân tộc mọi rợ" (trang 786 Kinh Nhựt Khóa của Tổng Giáo Phận Saigon, áp dụng cho Công Giáo toàn Miền Nam Việt Nam) và câu "Chúng tôi là kẻ ngây muội xưa nay, chẳng có công gì đáng được ơn trọng đạo thánh Giêxu soi đến nước này cho chúng tôi biết được đạo Thánh Đức Chúa Trời là sáng thật" (trang 203 Toàn Niên Kinh Nguyện của Địa Phận Hà Nội và Bùi Chu, đại diện cho Công Giáo toàn miền Bắc Việt Nam), Kinh Dâng mình cho Trái Tim Chúa Giêxu có câu: "Xin Chúa tôi hãy làm vua các kẻ còn ở nơi tối tăm thờ bụt thần hay là theo đạo Mahomét" (trang 145 Toàn Niên Kinh Nguyện Hà Nội-Bùi Chu). Khi đọc kinh cầu nguyện xin Chúa soi sáng, có bao giờ các cha cố bản xứ Việt Nam tự hỏi; ai mới thật sự là dân mọi rợ ăn thịt người (dù là tưởng tượng) và ai mới là kẻ đang còn ở trong bóng tối của tinh thần (spiritual darkness)? Xin hãy tự hỏi và hãy tự trả lời.

mời xem tiếp: ABRAHAM: ÔNG TỔ CỦA CÁC ĐẠO CHÚA

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...