Ký
giả Paul Hofman của New York Times, tờ nhật báo lớn nhất thế giới, đã định cư tại
Rome từ năm 1938 và làm việc tại đây liên tục trong 35 năm liền với tư cách ký
giả chuyên nghiệp kiêm siêu điệp viên quốc tế.
Ông trở thành "bạn thân" của hầu hết các giới chức cao
cấp tại Vatican qua các triều đại giáo hoàng từ Pio XII (38-39) cho đến đương
kim giáo hoàng John Paul II. Giới ký giả quốc tế gọi ông là "The Vatican
Watcher" hoặc "The Vatican Insider" có nghĩa là điệp viên nằm
vùng tại Vatican . Ông viết nhiều tác phẩm giá trị về Vatican như "Rome:
The Sweet Temptuous Life", "O Vatican, A Slight Wicked View of The
Holy See" và tác phẩm độc đáo mang tựa đề La Tinh "Octopus Dei"
có nghĩa là "Con Bạch Tuộc của Đức Chúa Trời".
Qua các tác phẩm của ông, người đọc được biết rất nhiều chuyện
thuộc loại thâm cung bí sử của Vatican . Ở đây chúng tôi xin tổng hợp các tác
phẩm trên của ông và chỉ thuật lại mấy nét điển hình về quốc gia đô thị (State
City ) có một không hai này của thế giới.
- Về phương diện thần quyền, Vatican là thủ đô của một đế quốc
tinh thần bao gồm gần một tỷ thần dân là các tín đồ Công Giáo La Mã rải rác khắp
năm châu. Giáo hoàng là hoàng đế, các hồng y là hoàng tử, 4000 giám mục là các
cán bộ cao cấp, 400.000 cán bộ hạ tầng cơ sở được mệnh danh là "linh mục",
tương đương với cấp "manager" trong các đại công ty. Ngoài ra,
Vatican còn có một đội ngũ gồm 1 triệu nữ tu, phần đông hành nghề dạy học, y tá
và sản xuất các mặt hàng tiểu công nghệ.
- Về phương diện thế quyền, Vatican là một tiểu quốc, giáo hoàng
là quốc trưởng với 450 cư dân, tuy nhiên chỉ có 280 cư dân mang quốc tịch
Vatican mà thôi. Vatican là lãnh thổ quốc gia nhỏ nhất thế giới, diện tích vỏn
vẹn 44 hectares (bằng 1/6 Monaco) nhưng có quốc kỳ, quốc ca riêng biệt và có
liên hệ ngoại giao trên cấp bậc đại sứ với hầu hết các quốc gia trên thế giới.
Tổng số các nhân viên phục vụ thường xuyên cho Vatican gồm có 4500 người sống rải
rác chung quanh Rome (quét đường, cắt cỏ, xây cất sửa chữa lầu đài
dinh thự...). Vatican cung cấp lợi tức cho 3 triệu dân Rome qua ngành du lịch của
khách hành hương, ngành sản xuất các ảnh tượng và các dụng cụ làm lễ của tu sĩ.
Nếu vì lý do nào đó Vatican bị sụp đổ, hậu quả trước mắt là 3 triệu dân Rome sẽ
bị thất nghiệp!
Vatican là sở hữu chủ của một tài sản khổng lồ lên tới nhiều
ngàn tỷ đô la. Tại Ý, Vatican là địa chủ lớn nhất. Cho nên
Vatican khó có thể chui lọt qua cổng Thiên Đàng vì Chúa đã phán "Kẻ giàu
vào nước Thiên Đàng còn khó hơn lạc đà chui qua lỗ kim". Vatican City có
50 cung điện gồm 1000 phòng có máy lạnh, 977 cầu thang, 12.000 cửa sổ, 5 nhà thờ
lớn và 11 viện bảo tàng, một tiệm thuốc tây, một ty bưu điện, 2 phi trường, 350
mét đường xe lửa và một đài phát thanh cổ nhất thế giới.
Mỗi hồng y được cấp một xe limousine màu xanh đậm, mỗi tháng được
lãnh pay-check 1500 đô la và được chính phủ Ý miễn các thứ thuế.
Giáo hoàng có phi cơ phản lực riêng để đi xa. Muốn đi gần, ngài
chỉ cần nhấc phone là không lực Ý phái trực thăng tới liền.
Văn phòng làm việc của giáo hoàng ngày nay là lâu đài Apostolic
(Lâu Đài Tông Đồ) được xây cách đây một ngàn năm. Trong những thế kỷ đầu sau
Công nguyên, Kitô Giáo không có giáo hoàng và chính thánh Phêrô cũng chẳng được
làm giáo hòang ngày nào. Ngài có vợ có con và rất nghèo, không có nỗi một chỉ
vàng làm nhẫn cho tín đồ hôn tay. Tính ngài vốn bình dân vì ngài cả đời chỉ
chuyên đánh cá trên hồ Galilee nên không muốn mọi người cúi chào mình. Sách
Tông Đồ Công Vụ thuật chuyện: Một hôm Phêrô đến nhà Cornelius, chủ nhà quì mọp
xuống tỏ vẻ kính trọng. Phêrô nâng chủ nhà dậy và nói: "Hãy đứng dậy, tôi
chỉ là người thường thôi" (Stand up, I myself am a man - Act 10:
25-26).
Công trường Thánh Phêrô là một công trường quốc tế. Đây là nơi
hành hương mà hàng tỷ người mong ước được đến đó một lần trong đời chỉ để quì gối
xuống sân đá đón nhận phép lành tòa thánh của giáo hoàng giơ tay lên ban xuống
từ khung cửa sổ tòa lâu đài Apostolic! Đây là những show được trình diễn quanh
năm. Không có một tôn giáo nào trên thế giới có thể có được những show độc đáo
và thường xuyên như vậy. Ký giả Paul Hofman cho biết những show này đều được
dàn dựng để trình diễn (tailor-made show for video) nhằm mục đích làm nổi bật
vai trò của "Người Khổng Lồ Ngồi Sau Cửa Sổ!". Cũng từ cái cửa sổ
này, giáo hoàng giống như con rùa lâu lâu lại thò đầu ra để công bố tín điều hoặc
ban huấn thị cho toàn thể Hội Thánh. Từ hơn ngàn năm qua, các giáo hoàng đều tự
cho mình là kẻ duy nhất trên hoàn cầu có thẩm quyền xác định hay phủ nhận mọi
giá trị tinh thần tối hậu (Pope is the only one on earth to proclaim ultimate
moral values).
Nhưng tất cả đều chỉ là những màn kịch. Người thực sự cai trị
giáo hội không phải là giáo hoàng mà là CURIA tức "Văn phòng Điều khiển
Giáo hội" gồm toàn những chuyên viên thuộc mọi lãnh vực. Những người điều
khiển CURIA lại là những người dấu mặt (faceless) thuộc siêu quyền lực.
Các thành viên của CURIA đều là đàn ông. Vatican không chấp nhận
cho đàn bà làm linh mục hoăc cho giữ một chức vụ nào trong Tòa Thánh. Lý do rất
chính đáng là Chúa ngày xưa cũng chỉ chọn các thánh Tông đồ đều là đàn ông cả.
Thật vậy, chẳng có một việc nào quan trọng của Chúa và của Hội Thánh có thể tin
cậy mà giao cho cái đám đàn bà vô tích sự được !.
(Nhân tiện đang đề cập đến truyền thống kỳ thị phụ nữ của đạo
Công giáo, tôi nhớ đến một số tín điều về Thiên Chúa Ba Ngôi nên xin phép quí độc
giả bàn thêm ở đây mấy điều quan trọng là thậm chí ở trên trời, Ba Ngôi Thiên
Chúa của đạo Ki tô (Christian God = Trinity God) cũng đều là đàn ông cả : Chúa
Cha mũi lõ mắt xanh râu xồm, vừa tàn bạo vừa lắm điều và thường hay dùng ngón
tay chỉ chỏ. Chúa Con Ngôi Hai nửa người nửa thần linh, mặt mũi đẹp giai trung
bình nhưng nhờ khá to con khoẻ mạnh khéo nói nên được quý bà quý cô ngày xưa đi
theo khá đông. Ngôi Hai Thiên Chúa cao 1 mét 82, nặng 79 kí lô. Các chi tiết
này được ghi nhận trên giấy trắng mực đen theo kết quả giảo nghiệm của phái
đoàn quốc tế điều tra về Tấm Vải Liệm ở Turin tháng 10 - 1978 . Còn về
phần Đức Chúa Thánh Thần là Ông Xã của Đức Mẹ Maria thì cũng chính là Đức Chúa
Jesus vì Ba Ngôi cũng là Một Đức Chúa Trời mà chớ!.Ai dám bảo Chúa Jesus không
phải là chính Đức Chúa Thánh Thần (Ông Xã của Đức Mẹ) thì kẻ ấy là rối đạo vì
nó không tin Chúa Jesus là Thiên Chúa thật. Nó đáng bị đưa lên dàn hỏa mà đền tội
ở đời này và còn bị sa hỏa ngục đời đời chẳng cùng.
Kẻ nào không tin Đức Chúa Thánh Thần là con cháu vua David thì tức
là kẻ đó đã phủ nhận Chúa Jesus là Đấng Cứu Thế vì Chúa Cứu Thế phải là người
thuộc dòng dõi vua David. Kinh Thánh không kể về gia phả của Đức Mẹ mà chỉ kể về
gia phả của Thánh Giuse thuộc dòng dõi vua David, nhờ có chút hạt giống truyền
đời của David với bà Bethsabe (mối tình tội lỗi) nên Chúa Giêsu mới được coi là
Chúa Cứu Thế đúng như Cựu Ước đã tiên tri. Như vậy Thánh Giuse là cha ruột của
Chúa Giêsu và Đức Mẹ không thể là bạn thanh sạch của Người. Kinh Thánh không có
chỗ nào xác định ông Joachim và bà Anna , tức cha mẹ của Mẹ Maria và là ông bà
ngoại của Jesus, thuộc dòng dõi vua David cả. Ai biết xin chỉ dùm, tôi xin hậu
tạ và cám ơn.
Trở lại với ông ký giả Hofman, theo thống kê thì Vatican có khoảng
900 triệu tín đồ, nhưng trên thực tế số tín đồ Công Giáo La Mã hiện nay thực ra
chỉ còn vài trăm triệu thôi. Giáo dân tại các nước giàu có như Mỹ, Anh, Pháp, Đức
và các nước có trình độ văn hóa cao đều rất ghét Vatican và khinh bỉ giáo hoàng
ra mặt. Chỉ những nước như Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha (Philippines và Việt Nam -
Ch. Ng.) trình độ giáo dân hãy còn thấp kém nên vẫn kính sợ giáo hoàng như xưa!
Ngày nay, giáo hoàng đi đâu cũng sợ bị phản đối và ám sát nên phải chui vào xe
bọc sắt với những tấm kiếng chắn đạn. Thực ra, chính giáo hoàng cũng không còn
tin tưởng vào sự che chở quan phòng của Thiên Chúa nữa! Xe chắn đạn của giáo
hoàng được gọi là "The Pope Mobile" hiệu Mercedes, kiểu
station-wagon, mang bảng số viết tắt là SCV (Stato Citta del Vaticano). Người
Pháp chế diễu đọc là "Si Christ Voyait-çà" (Ước gì Chúa Kitô nhìn thấy
nó).
Vatican có một bệnh viện cổ nhất thế giới mang tên Gemelli
Clinic được xây từ thời Phục Hưng. Năm 1981, Giáo Hoàng John Paul II bị thương
trong một vụ ám sát hụt và được đưa vào điều trị tại bệnh viện này. Vì các
trang bị quá cũ và không hợp vệ sinh, khiến giáo hoàng suýt được về với Chúa vì
bị nhiễm trùng.
Phụ tá công việc cho giáo hoàng là Hội Đồng Hồng Y (The Sacred
College) tương đương với thượng nghị viện. Các giám mục muốn trở thành hồng y
phải có uy tín tương đương với các người được lãnh giải Nobel. Giám mục nào muốn
vận động để được phong lên hồng y phải có khả năng vận động tương đương với các
thượng nghị sĩ Hoa Kỳ. Các hồng y da trắng nắm hết các chức vụ quan trọng, các
hồng y da đen có nhiệm vụ đi tới đi lui ở công trường Thánh Phêrô để du khách
quay phim chụp ảnh.
Theo lý thuyết thần học Công giáo, các giáo hoàng là Đại diện của
Chúa Kitô tại thế gian (Vicar of Christ) nên chức vụ giáo hoàng là do Thiên
Chúa chọn lựa. Trong thực tế, các giáo hoàng cũng chịu chung số phận như các
vua chúa thế gian: "càng cao danh vọng, càng nhiều gian nan!".
Vatican không phải đã được thành lập từ thuở ban đầu của đạo
Kitô. Nó bắt đầu trở thành thủ phủ của giáo hội Công Giáo từ năm 378, tức là 53
năm sau khi Constantine lập ra đạo Công Giáo (năm 325) với giáo hoàng đầu tiên
là Demasus. Trước năm 378 không có Giáo Hoàng mà chỉ có chức giám mục (bishop)
là cao nhất trong Giáo Hội Ki Tô nguyên thủy (The Early Christianity). Hội
Nghiên Cứu Thánh Kinh Ralph Woodrow California ghi nhận về điều này
như sau : Chức Giáo Hoàng tiếng La tinh goi là Pontifex Maximus có nghĩa là Đấng
Tối Cao của Hội Thánh (Head of Church) . Sau khi lập đạo Công giáo nguời ta bầu
Hoàng Đế Constantine lên làm Giáo Hoàng nhưng Ngài không nhận. Các
hoàng đế kế tiếp cũng chẳng có ai chịu nhận chức này. Cho nên khắp nơi của Giáo
hội chỉ có chức Giám mục là cao nhất. Trong ba thế kỷ đầu Công nguyên ở La Mã
cũng chỉ có giám mục mà thôi (Bishop of Rome ) . Dần dần Giám mục ở Rome dùng
mọi thủ đoạn thâu tóm quyền lực chính trị và tăng thêm uy thế. Cuối cùng, vào
năm 378, Giám mục ở Rome là Demasus là người đầu tiên được bầu giữ chức
Pontifex Maximus đứng đầu Hội Thánh Toàn Cầu từ đó. (Babylon Mystery Religion
p. 72)
Vatican cũng chẳng phải là giáo đô thường trực của Giáo hội. Năm
1309, vua Pháp Philip IV tấn công Rome và bắt cóc giáo hoàng đem về
giam tại Avignon thuộc tỉnh Provence miền Nam nước Pháp.
Trong 68 năm, từ 1309 đến 1377, Avignon trở thành thủ đô chính thức của
giáo hội Công Giáo. Các giáo hoàng được bổ nhiệm hay bị truất phế đều do vua
Pháp quyết định chứ không do Hội Đồng Hồng Y bầu ra dưới sự soi sáng của Đức
Chúa Thánh Thần .
Ngoài các sách của giới ký giả chuyên săn tin tòa thánh, còn có
nhiều nhà nghiên cứu sưu tầm sử liệu công phu giúp chúng ta tìm hiểu về các
Giáo Hoàng La Mã một cách đầy đủ, không sót một ai. Một trong những sách thuộc
loại này thiết tưởng không gì hơn là tác phẩm Giáo Hoàng Bách Khoa Tự Điển (The
Pope Encyclopedia của Matthew Bunson, Crown Trade Paperbacks NY-1995). Tác giả
đã dầy công sưu tầm tài liệu trực tiếp trong các kệ tủ niên giám của Vatican để
hoàn thành tác phẩm này. Theo lịch sử giáo hội Công Giáo La Mã, tổng cộng cả thảy
có 263 giáo hoàng (tính đến năm 2001).
Trên phương diện giáo lý Công Giáo, giáo hoàng là vị đại diện của
Chúa Kitô và những quyết định của Ngài về các vấn đề tín lý và giáo lý là những
điều rất quan trọng cho phần hồn của gần một tỷ tín đồ trên thế giới nên Thiên
Chúa không thể để cho Ngài có thể sai lầm. Công đồng Vatican I năm 1870
(Vatican Council of 1870) đã đưa điều này lên thành tín điều được gọi là
"Tín điều giáo hoàng bất khả ngộ"* (The dogma of Papal
infallibility). Theo nhận định của Hội Nghiên Cứu Thánh Kinh Ralph Woodrow
California thì nếu đứng trên phương diện lịch sử khách quan, chúng ta sẽ nhận
thấy có nhiều giáo hoàng bất xứng vì họ đã sống hoàn toàn vô đạo đức, thậm chí
có nhiều giáo hoàng đã ám hại nhau để cướp ngôi. Hiệp Hội này viết rất xác đáng
như sau : "Những sự bất đồng gay gắt giữa các giáo hoàng chắc chắn đã phản
bác ý tưởng cho rằng giáo hoàng không thể sai lầm!" (Such sharp
disagreement between popes certainly argues against the idea of papal
infallibility - BabylonMystery Religion, p.93).
Cũng theo nhận định của Hiệp Hội này, Vatican là "cái
lò chuyên sản xuất các thánh lớn nhất thế giới". Thuở xa xưa người Babylon
đã sản xuất tới 5000 thánh mà cũng không cứu được đế quốc Babylon khỏi bị hủy
diệt hoàn toàn (Babylon Mystery Religion p. 24.). Điều khôi hài là ngày nay Vatican
suy tôn nhiều vị thánh đã được phong từ xa xưa làm thánh quan thầy (patron) cho
nhiều phát minh hiện đại như : St.Cominic quan thầy ngành không gian, St.
Matthew quan thầy các chủ nhà băng, St. Fiace quan thầy những người lái taxi,
St. John Bosco quan thầy các nhà xuất bản (như Giao Điểm chẳng hạn) , St.
Dorothy quan thầy các tiệm bán hoa và áo đám cưới, St. Gemma Galgani quan thầy
các chủ tiệm thuốc pharmacy v.. v.. (p.25)
Trở lại với "Giáo Hoàng Bách Khoa Tự điển", (The Pope
Encyclopedia) chúng ta điểm qua tiểu sử của một số giáo hoàng tiêu biểu:
- Baby Pope: John XII. Lên ngôi giáo hoàng năm 18 tuổi, cai trị
Hội Thánh Công Giáo 9 năm (955-964).
- Giáo Hoàng Mặt Heo (Bucca Porci): Năm 909, một tu sĩ được bầu
lên làm giáo hoàng lấy hiệu là Sergius IV. Trước khi làm giáo hoàng, y tằng tịu
với cô gái 15 tuổi tên là Mezozia, sinh ra đứa con trai tên Alberic. Sau khi
làm giáo hoàng, y gian díu với rất nhiều đàn bà con gái khác nên được mọi người
tặng cho cái danh hiệu là "Giáo Hoàng Mặt Heo" (Bucca Porci). Giáo
Hoàng Sergius IV dùng quyền lực của mình đã đưa Alberic lên làm hoàng đế cai trị
La Mã. Alberic về sau cũng hoang dâm như cha và có rất nhiều con hoang. Năm
955, bạo chúa Alberic đã ép Vatican phải chấp nhận cho một đứa con hoang của y
mới 18 tuổi lên ngôi giáo hoàng. Đó chính là Giáo Hoàng John XII nói trên. Như
vậy, trong lịch sử giáo hội La Mã đã có hai ông cháu đều làm giáo hoàng! Cả hai
giáo hoàng này đều nổi tiếng về tính dâm dục. Năm 962, dân La Mã nổi lên chống
Giáo Hoàng John XII. Giáo hoàng bèn kêu cứu vua nước Đức là Otto the Great mang
quân sang Ý đàn áp dân chúng. Cuộc đàn áp hết sức dã man đã tiêu diệt mọi sức
chống cự của quần chúng. John XII chẳng những vẫn duy trì được ngôi giáo hoàng
mà còn được Otto the Great phong làm hoàng đế La Mã nữa. Tháng 2 năm 964, Otto
the Great truất phế John XII để đưa người thân tín của y lên làm giáo hoàng lấy
hiệu là Leo VIII. John XII sợ bị giết đã rời bỏ Vatican trốn đi biệt tích.
- Hai Giáo Hoàng XXIII: Trong lịch sử giáo hội Công Giáo có hai
giáo hoàng cùng lấy hiệu là John XXIII:
* Người thứ nhất là Baldassare Cossa sinh tại Naples năm
1378. Năm 1410, Cossa được phong chức giáo hoàng. Ít lâu sau người ta phát giác
Baldassare Cossa có nhiều vợ và đã đầu độc giáo hoàng tiền nhiệm là Alexander để
cướp ngôi. Do đó, hội đồng hồng y họp tại Constance năm 1414 đã xác định John
XXIII (tức Cossa) là giáo hoàng giả (antipope) và truất phế y. Cuối cùng John
XIII giả bị giáng chức xuống làm giám mục ở Tusculum, chết tại Florence năm
1419.
* Người thứ hai lấy hiệu John XIII là hồng y Roncalli, lên ngôi
giáo hoàng năm 1953, qua đời năm 1963. Đó chính là vị giáo hoàng đã khai sinh
Công Đồng Vatican II. Chúng ta sẽ tìm hiểu thêm một số chuyện về Ngài trong
chương sau.
- Giáo hoàng kiêm bạo chúa La Mã: Alexander VI (1492-1503 ) tên
thật là Rodrigo Borgia, đã không do hội đồng hồng y bầu lên mà do cậu ruột là
Giáo Hoàng Callistus III truyền ngôi cho. Lúc lên làm giáo hoàng, Rodrigo đã có
vợ là nữ quí tộc Vannozza và có 4 con với bà này. Các con của y đều đã trưởng
thành. Giáo Hoàng Alexander VI phong cho đứa con trai thứ hai chính thức của y
và 5 đứa con hoang chức vụ hồng y. Sau khi ở ngôi giáo hoàng được 5 năm, tức
vào năm 1497, y muốn truyền ngôi giáo hoàng cho đứa con trai lớn tên là Juan.
Phe chống đối đã bí mật giết chết Juan và ném xác xuống sông Tiber . Giáo Hoàng
Alexander VI nghi cho phe quí tộc đã ám hại con mình nên đã khởi động một cuộc
khủng bố đẫm máu chống giới quí tộc La Mã.
Trong 11 năm làm giáo hoàng kiêm bạo chúa La Mã, Alexander VI đã
gây quá nhiều thù oán nên đã bị đầu độc chết ngày 18.8.1503. Tuy nhiên, giáo
hoàng này đã hoàn thành một công trình kiến trúc để đời, đó chính là Đền Thánh
Phêrô tại Vatican ngày nay. Trước khi chết vào năm 1503, Alexander VI đã coi thế
giới như của riêng mình nên chia ra làm hai : Một nửa thế giới phương Tây giao
cho Tây Ban Nha độc quyền đi chinh phục. Một nửa thế giới về phương Đông, trong
đó có Việt Nam, do Bồ Đào Nha nắm độc quyền khai thác. Đầu thế kỷ 16 Phanxico
Xavie là người Tây Ban Nha và đầu thế kỷ 17 cố đạo Đắc Lộ là người Pháp muốn giảng
đạo tại Á châu đều phải xin phép Hoàng gia Bồ Đào Nha.
- Giáo hoàng bị Napoléon cách chức: Năm 1808, Napoléon mang đại
quân đánh chiếm Rome và Vatican, bắt Giáo Hoàng Pio VIII giải về Paris tống
giam. Sau khi Napoléon bị bại trận tại Waterloo, Giáo Hoàng Pio VIII được phóng
thích nhưng chỉ được giữ chức hồng y. Cuối cùng y bị đầu độc chết năm 1830.
- Các giáo hòang của chủ nghĩa thực dân và bạo lực:
* Leo XIII là một học giả uyên thâm cai trị giáo hội 25 năm
(1878-1903). Trong thời đại của Ngài, chủ nghĩa thực dân Âu Châu đạt tới đỉnh
cao của công cuộc xâm chiếm thuộc địa rộng khắp thế giới. Leo XIII đã khôn khéo
lợi dụng sự kiện các nước thực dân, hầu hết đều là những nước Công giáo ở Âu
Châu, để dựa vào đó phát triển thêm rất nhiều địa phận Công giáo ở Á Châu, nhất
là tại Ấn Độ và Phi Châu. Riêng tại Mỹ Châu , Vatican có thêm 28 giáo phận mới.
Leo XIII là người đầu tiên lên án chủ nghĩa Cộng Sản khi chủ
nghĩa này mới nhú lên ở Âu Châu. Ngài cũng là người đầu tiên xây dựng các Phong
Trào Thanh Niên Công Giáo Vũ Trang tạo thành bạo lực phản công để chống lại các
lực lượng chống Công Giáo. Điển hình là các Lực Lượng Thanh Niên Công Giáo Đức
đã thành công trong việc đấu tranh chống lại Phong Trào Bài Công Giáo do Thủ Tướng
Bismark chủ trương vào cuối thế kỷ 19. Kết quả Thủ Tướng Bismark đã bị buộc phải
từ chức ngày 18.3.1890. Tuy nhiên, ác giả ác báo, GH Leo XIII đã bị bí mật đầu
độc chết sau đó !.
Noi gương Leo XIII là Pio X (1903-1914). Ngài cương quyết chống
lại mọi đề nghị canh tân giáo hội và chủ trương chống lại mọi kẻ thù của giáo hội
bằng bạo lực. Pio X thành lập tổ chức mệnh danh là "Công Giáo Hành Động"
(Catholic Action) và võ trang cho những tổ chức này thành những lực lượng quân
sự. Một ngày trước khi Đệ Nhất Thế Chiến bùng nổ, tức 20.8.1914. Pio X bị đầu độc
chết. Ngài được Pio XII phong thánh ngày 29.5.1954.
- Đương kim Giáo Hoàng Jean Paul II và cái chết mờ ám của Giáo
Hoàng Jean Paul I tiền nhiệm.
Ngoài cuốn tự điển Bách Khoa về Giáo Hoàng, hiện nay có rất nhiều
sách best-sellers nói về Vatican và giáo hoàng. Trong số đó phải kể đến tác phẩm
IN GOD'S NAME (Nhân Danh Chúa) của David Yallop, Bantam Books, NY xuất bản năm
1984.
John Paul I được bầu làm giáo hoàng vào tháng 8 năm 1978 lúc
Ngài 65 tuổi. Ngài là vị giáo hoàng đần tiên lấy danh hiệu bằng hai tên thánh
John Paul. Ngài luôn luôn tươi cười vui vẻ nên được giới ký giả quốc tế tặng
danh hiệu là Đức Giáo Hoàng Di Lặc Công Giáo (Smiling Buddha Pope). Ngài bị đầu
độc chết sau khi uống một ly cà phê vào lúc 11 giờ tối 28.9.1978. Người mưu sát
Ngài là Hồng Y Jean Villot, quản nhiệm địa phận Lyon (Pháp), lúc đó làm Quốc Vụ
Khanh Tòa Thánh (tương đương thủ tướng). Hồng Y Jean Villot là hội viên Tam Điểm
(Free Masonry) bí danh Jeanni, được kết nạp tại Zurich ngày 6.8.1976,
đứng đầu "Đại Tổ Vatican " (The Great Vatican Lodge). Trước khi gia
nhập Tam Điểm, Hồng Y Jean Villot đã nắm trọn guồng máy hành chánh của triều
đình Vatican từ năm 1962. Dưới quyền Jean Villot có 121 cán bộ nằm vùng nắm giữ
nhiều chức vụ quan trọng trong các cơ quan của Tòa Thánh. Tháng 3.1979, Jean
Villot qua đời. Đương kim Giáo Hoàng Jean Paul II bổ nhiệm đàn em thân tín của
Jean Villot, một trong số 121 cán bộ Tam Điểm, là Hồng Y Casaroli đảm nhiệm chức
vụ Quốc Vụ Khanh từ tháng 3.1979. Tất nhiên, GH Jean Paul II biết hết mọi chuyện
bí mật của Jean Villot và phải là người trong nhóm bí mật của siêu quyền lực dấu
mặt mới có thể được cất nhắc lên ngôi vị giáo hoàng như hiện nay.
- Nữ Giáo Hoàng Joan. Tiểu sử của nữ giáo hoàng này đã trở thành
một huyền thoại rất nổi tiếng tại các nước Âu Châu trong hơn ngàn năm qua. Bà
là một phụ nữ lanh lợi tài hoa, ham mê hoạt động và có tham vọng khuynh đảo thế
giới. Từ lúc còn nhỏ, bà cải trang thành con trai và xin vào tu tại dòng tu nam
giới. Sau bà trở thành một tu sĩ rất nổi danh về sự thông thái và tài hùng biện.
Năm 855, bà được hội đồng hồng y bầu lên ngôi giáo hoàng. Sau khi cai trị hội
thánh được hai năm bảy tháng, giáo hoàng hạ sinh một đứa con trong đám rước kiệu
từ đền Thánh Phêrô đến Lateran. Do đó giáo hoàng bị phát giác là đàn bà giả
trai. Ngay lập tức nữ giáo hoàng bị dân chúng nổi giận lột hết quần áo và bị
đưa tới công trường Colosseum để dân chúng ném đá đến chết. Tại kho văn khố của
Vatican hiện còn lưu trữ nhiều bài diễn văn nổi tiếng của Nữ Giáo Hoàng Joan.
Bà là người đầu tiên tuyên bố "Giáo Hoàng là người thừa kế của Thánh
Phêrô" (The Pope is the successor of St. Peter). Tiểu sử của bà được thuật
lại đầy đủ trong các sách của các sử gia Petrarch và Boccacio. Tự Điển Bách
Khoa Công Giáo (The Catholic Encyclopedia) xác nhận: "Trong các thế kỷ 14
và 15, nữ giáo hoàng được coi là một nhân vật lịch sử, sự hiện diện của bà là
điều không thể ai có thể nghi ngờ" (In the fourteenth and fifteenth
centuries, this popes was already counted as a historical personage, whose
existence no one doubted).
- Các giáo hoàng dâm loạn. Tác phẩm Babylon Mystery Religion của
Hội Nghiên Cứu Thánh Kinh Ralph Woodrow (California) xuất bản năm 1966, tái bản
năm 1990, nơi các trang 88-90 có liệt kê nhiều tên giáo hoàng dâm loạn đến mức không
thể tưởng tượng được!
* Trong thế kỷ 15, tại Công Đồng Constance (Council of Constance
), giáo hội Công Giáo có tới 3 giáo hoàng cùng một lúc. Các giáo hoàng này chửi
rủa nhau và gọi nhau là quỉ hoặc là kẻ chống Chúa Kitô (antichrist), kẻ thù của
Chúa và loài người... Đặc biệt họ đã tố cáo nhau về các tội dâm loạn, ngoại
tình, loạn luân, đồng tính luyến ái (sodomy).
Giáo Hoàng John XXIII (1410-1415) bị hàng chục giám mục và rất
nhiều nhân chứng tố cáo đã xâm phạm tiết hạnh ba trăm nữ tu và có một cung viện
tại Bologne chứa trên hai trăm cô gái. Ngoài ra, John XXIII còn bị Công Đồng kết
án về 54 tội đại hình khác!
Hồ sơ lưu trữ tại Vatican còn ghi nhận John XXIII thông dâm với
em dâu, phá trinh nhiều cô gái, dụ dỗ nhiều phụ nữ có chồng và phạm đủ loại tội
dâm dục. Công Đồng gọi y là "con quỉ hóa thân" (The Devil Incarnate -
Sacrorum Consilioritum Vol.27, p. 663).
- Pio II (1458-1464) và Paul II (1464-1471) là hai giáo hoàng kế
tiếp nhau đều có cung viện (harems) chứa rất nhiều cung nữ.
- Giáo Hoàng Innocent VIII (1484-1492) thông dâm với nhiều phụ nữ
và có 16 đứa con. Nhiều con của y được tổ chức đám cưới linh đình ngay tại
Vatican (The Catholic Encyclopedia Vol.8, p.19).
- Giáo Hoàng Alexander VI (1492-1503) có vợ 5 con lúc còn làm hồng
y. Sau khi lên ngôi giáo hoàng, y loạn luân với hai em gái và với con gái ruột
tên Lucretta. Y có một đứa con với con gái ruột của mình! (History of the
Reformation D'Aubigne P.11). Ngày 31.10.1501, Alexander VI tổ chức dạ hội với
50 cô gái thoát y. Giáo hoàng treo giải thưởng cho người đàn ông nào làm tình
lâu nhất.
- Giáo Hoàng Paul III (1534-1549) lúc còn là hồng y đã có ba con
trai, một con gái. Lúc lên ngôi giáo hoàng, y làm lễ rửa tội cho hai đứa cháu nội
và ngoại. Giáo hoàng hay tin dị đoan và thường hỏi ý kiến các thầy bói.
- Giáo Hoàng X (1513-1521) đi tu năm 7 tuổi, được phong chức hồng
y năm 13 tuổi và lên làm giáo hoàng lúc 38 tuổi. Y sống cuộc đời của một giáo
hoàng hết sức xa hoa, thường xuyên tổ chức dạ vũ với những mục giải trí đắt giá
và trụy lạc.
- Trong thời gian này, tu sĩ Martin Luther đến Rome để
hành hương với ý tưởng rằng Rome là thành phố thánh thiện (a holy
city). Không ngờ tu sĩ Luther đã được chứng kiến một bữa tiệc tại triều đình
Vatican có 12 cô gái vũ thoát y. Tu sĩ Luther trở về Đức phát động phong trào
chống đối Vatican và lập ra đạo Thệ Phản (Protestanism). Martin Luther tuyên bố:
"Không ai có thể tưởng tượng nổi ở Rome đầy dẫy những hành động
tội lỗi xấu xa. Người ta phải đến đó để nghe để thấy mới tin. Thật đúng như người
ta vẫn thường nói: Nếu có một địa ngục thì Rome đã được xây dựng trên
cái địa ngục đó!" (No one can imagine what sins and infamous actions are
committed in Rome . They must be seen and heard to be believed. Thus
they are in the habit of saying: If there is a hell,Rome is built over
it!)
Dưới con mắt của các nhà quan sát quốc tế hiện nay thì Vatican
là đầu não của chủ nghĩa đế quốc tinh thần (Spiritual Imperialism) giống như
con bạch tuộc có nhiều vòi. Mỗi giáo hội Công Giáo tại mỗi quốc gia là một cái
vòi của nó. Trong một thời gian không xa, cái đầu con bạch tuộc Vatican sẽ bị đập
nát. Lúc đó, các cái vòi của nó trên khắp thế giới sẽ từ từ tiêu vong mà không
cần phải diệt. Tuy nhiên tổ chức giáo hội Công Giáo còn để lại đằng sau một khối
đông đảo tín đồ mê muội của nó. Vấn đề chính yếu không phải là dùng bạo lực
tiêu diệt các tổ chức giáo hội địa phương mà là giáo dục tập thể quần chúng tín
đồ, với lòng nhân ái bao dung thông cảm, để họ nhận biết sự thật về giáo hội đã
lừa mị họ bấy lâu. Khi mọi nguời đều nhận thức được sự thật thì tà đạo Công
giáo sẽ tự nhiên biến mất như cục nước đá đem phơi nắng giữa buổi trưa hè! Sự
Thật là linh dược giải cứu tất cả chúng ta.
mời xem tiếp: CÁI KHỐ CỦA JESUS TRÊN THẬP GIÁ
mời xem tiếp: CÁI KHỐ CỦA JESUS TRÊN THẬP GIÁ
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...