Nữ
sinh Phật tử QUÁCH THỊ TRANG 15 tuổi
Bị
thảm sát ngày 25.8.1963 tại chợ Bến Thành Sài gòn
(Tượng
Quách Thị Trang được dựng tại bồn binh chợ Bến Thành)
|
Quách Thị Trang 15 tuổi, sinh năm 1948, tại làng Cổ Khúc, quận
Tiên Hưng, tỉnh Thái Bình. Thân phụ Trang là Ông Quách Văn Bội, thân mẫu là Bà
Hà Thị Vân. Cả gia đình đều tin theo Phật-giáo.
Trang có 6 anh em: anh cả là Liên, anh thứ là Choát, đến chị
Nhung, rồi đến Trang và hai em trai.
Đến năm 1954, sáu anh em Trang cùng mẹ vào nam. Riêng thân phụ
Trang bị kẹt ở lại miền Bắc và 3 tháng sau, mẹ con Trang được tin đã từ trần.
Vào Nam, gia đình Trang ở vùng Chí Hòa, sống quần tụ trong niềm
hòa thuận và trong nguồn tin chánh pháp. Mẹ Trang thì tảo tần buôn bán, còn anh
em Trang thì tiếp tục học hành.
Riêng về Trang đã tỏ ra một đứa con hiếu thuận. Trang luôn luôn
nghĩ đến Mẹ và làm vừa lòng mẹ. Còn đối với anh chị và các em, Trang vẫn trên
kính dưới nhường.
Từ bé, Trang đã là một Phật tử của gia đình Phật tử Minh Tâm.
Ngày ngọn cờ 5 sắc thân yêu bị triệt hạ, Trang bỏ ăn, bỏ học và khóc mãi! Trang
nói với chị em: Phật-giáo mà chết thì tôi cũng chết”. Và liền sau đó, hằng ngày,
Trang đến chùa Xá Lợi, Ấn Quang để nghe các Thầy giảng và nhận các bản tin tức
đem phổ biến cho đồng bào. Rồi Trang cũng tuyệt thực, cũng cầu nguyện. Tóm lại,
với sức nhỏ bé, có thể làm tất cả những gì được thì Trang đã làm hết cho Phật-giáo.
Trang nói: “Nếu có chết vì Đạo thì Trang cũng đành”.
Ngày 20.8.1963, các chùa bị tấn công, Tăng Ni và Phật tử đều bị
bắt hết, Trang khóc rất nhiều! Trang nghĩ: “Các Thầy đã chết, đã chết hết rồi!”
Cơn đau khổ và tuyệt vọng cực độ đã làm cho Trang như mất hồn. Trước mắt Trang,
đất trời như sụp đổ, cùng với sự sụp đổ của những ngôi chùa, những tượng Phật,
những bàn hương. Người ta tính tiêu diệt niềm tin Dân tộc! Người ta tính tiêu
diệt nước Việt Nam! Vô lý quá rồi, oan ức quá rồi! Trang nhìn một vài bộ mặt điềm
nhiên bên đường, mà nghe tức tối trong lòng.
Đến ngày 24 thì Trang và Yến nhận được tin cho hay: sáng mai sẽ
có một cuộc biểu tình ở chợ Bến Thành, để tranh đấu cho các Thầy. Hai người bạn
thấy phấn khởi hẳn lên. Họ thấy giữa sự nguy hiểm của hành động và sự đau khổ của
bất lực, thà chọn cái thứ nhất có ý nghĩa hơn, và có lợi ích hơn.
Tối lại, Trang đến nhà Yến vừa khóc vừa mừng chung với Yến.
Trang nói: “Ngày mai tụi mình đi biểu tình. Nhưng không cho mẹ Trang biết, vì sợ
mẹ sẽ ngăn cản. Trang chỉ cho chị Nhung biết thôi”.
Suốt đêm ấy, Trang gần như không ngủ. Trang thao thức bên niềm mừng
vui là sắp được góp một chút gì cho Đạo thân yêu của Trang.
Sáng ngày 25, Trang dậy thật sớm, ăn mặc xong rồi xin phép mẹ đến
nhà bạn chơi và rủ Yến cùng đi. Hai chị em đến nơi hẹn với Yến, rồi cùng nhau
đi Taxi đến chợ Bến Thành.
Trong khi đứng chờ đợi, từ cửa hông chợ, một đám người ùa ra như
nước chảy. Những người đi đầu cầm biểu ngữ:
“Hãy
giết chúng tôi đi
Vì
chúng tôi là con Phật”
Ba thiếu nữ nghe lòng bừng dậy như sóng cả. Họ nhìn nhau ba cặp
mắt sáng ngời, và cầm tay nhau chạy vào hàng ngũ.
Đoàn biểu tình vẫn đi tới, vượt qua khỏi mặt tiền chợ Bến Thành.
Trong lúc đó, bóng dáng hung thần của cảnh sát chiến đấu, gầm gừ hiện ra chận lối
trước mặt họ. Chợt nghe hai tiếng súng nổ, Yến quay lại nhìn: thấy Trang mặc áo
ngắn đã ngã gục trên đường nhựa. Bên Trang là một cảnh sát ác ôn, tay cầm súng
mới vừa giết người xong. Lúc ấy vào sáng ngày 25.8.1963.
Đây là hình ảnh cuối cùng của Quách Thị Trang đã hy sinh đời
mình cho Dân tộc và Đạo pháp. Và hình ảnh đó, trong lòng Dân tộc sẽ còn sống
mãi nghìn thu!
(Lược
trích Báo Hải Triều Âm số 19)
THẾ HỆ QUÁCH THỊ TRANG
Ngày này năm ngoái (25.8.1963), nữ sinh Quách Thị Trang đã bị
tay sai khát máu của Nhu Diệm bắn ngã trong cuộc biểu tình chống chế độ độc tài
của gia đình họ Ngô, do sinh viên và học sinh tổ chức tại cổng trường Diên Hồng.
Cùng đi với Quách Thị Trang có trên hàng trăm sinh viên và học sinh khác, nhưng
Trang có diễm phúc chết giữa thanh thiên, bạch nhật, chết để sống mãi trong
lòng chúng ta, trong tình yêu thương và cảm phục, chết để thành chất liệu củng
cố, gắn chặt hàng ngũ một thế hệ thanh niên, thế hệ Quách Thị Trang.
Trang và những người bạn khác đồng hành của Trang trong chuyến
đi vào lịch sử với hai bàn tay trắng và một lòng son, không phải không biết trước
rằng: mình đi là đi ra chỗ chết. Nhưng không một ai lùi bước, vì thế hệ Quách
Thị Trang không muốn sống thêm nữa trong một xã hội tối tăm nhục nhã trong sự
tàn ác, gian manh, bất công, dối trá của một tập đoàn mất hết cả nhân tính–tập
đoàn Nhu–Diệm-Cẩn-Lệ Xuân–không một ai lùi bước vì bầu nhiệt huyết của Thanh
niên nung nấu lòng họ. Không một ai lùi bước vì tiếng gọi của Tự Do, bình đẳng,
thiết tha hơn bao giờ hết. Vì bàn tay ngoắt vẫy của tình thương tới tấp nập, dồn
dập quyến rũ hơn bao giờ hết. Không một ai lùi bước vì họ muốn tiến lên, tiến
lên để viết trang sử mới cho thế hệ của họ, thế hệ Quách Thị Trang.
Nhưng trang sử mới vừa viết được mấy dòng đầu thì Quách Thị
Trang đã trở thành người thiên cổ, và bây giờ, có những bàn tay lông lá dơ bẩn
muốn bôi đen tất cả, muốn lật lại trang lịch sử cũ của thời Nhu Diệm.
Chắc chắn thế hệ Quách Thị Trang, với truyền thống anh dũng,
Quách Thị Trang sẽ kiên quyết bất cứ bằng giá nào chận đứng những bàn tay gian
ác ấy lại. Và họ sẽ thắng, chắc chắn họ sẽ thắng vì lịch sử không thể đi lui.
Nguyện cầu anh linh Quách Thị Trang phù hộ cho thế hệ Quách Thị
Trang chóng thành công, trang sứ mạng tiếp tục viết trang sử mới.
(Hải Triều Âm số 19)
50
NĂM CHẤN HƯNG PHẬT GIÁO VIỆT NAM
Sa môn THÍCH
THIỆN HOA soạn