Con hỏi ba: Tháp Pisa nghiêng bao nhiêu
độ?
Ba mới hỏi: Con hỏi để làm chi?
Con trả lời để con đi thi “Ai là tỉ
phú”.
Con gái ơi! Ba sẽ vui hơn nếu con biết
độ nghiêng để con nghiệm ra rằng trên đời này vẫn còn rất nhiều điều chông
chênh, sai trái nhưng nếu trong tâm mình vẫn còn nằm trong vòng tay của gia
đình thì dù có nghiêng nhưng nó sẽ không thể nào ngã.
Con hỏi ba: Ý nghĩa câu “qua cầu rút
ván”?
Ba mới hỏi: Con hỏi để làm chi?
Con trả lời để con đi thi “Trúc xanh”.
Con gái ơi! Ba sẽ vui hơn nếu con muốn
biết ý nghĩa câu đó để con nghiệm ra rằng mình sống ở đời phải có trước có sau.
Con hỏi ba: Đèn xanh đỏ có tự khi nào?
Ba mới hỏi: Con hỏi để làm chi?
Con trả lời để con đi thi “Rồng vàng”.
Con gái ơi! Ba sẽ vui hơn nếu con muốn
biết để con nghiệm ra rằng cho đến lúc nào người đời mới hiểu được một quy luật
hết sức đơn giản. Sống ở đời phải biết nhường nhau để có kết quả tốt hơn.
Con hỏi ba: Cái máy giặt giá bao nhiêu?
Ba mới hỏi: Con hỏi để làm chi?
Con trả lời để con đi thi “Hãy chọn giá
đúng”.
Con gái ơi! Ba sẽ vui hơn nếu con muốn
biết giá để con nghiệm ra rằng phải mất rất lâu mình mới dành dụm đủ tiền để
mua cho mẹ cái máy giặt hoặc mặc giữ kỹ đồ hơn cho mẹ đỡ phải nhọc nhằn.
Kiến thức là một tài nguyên quý giá,
biết nhiều là một điều tốt. Nhưng biết nhiều đó mới chỉ là người có trí nhớ tốt
mà trí nhớ con người hiện đã thua xa những thiết bị nhớ của máy vi tính, điện
thoại di động.
Còn việc nghiệm ra những điều từ những
gì mình biết thì đó mới là những người có học thức uyên thâm mà việc nghiệm ra
thì chưa và sẽ không có con CPU nào qua được bộ óc con người.
Xã hội hiện đại đem lại cho con người
nhiều tiện nghi hưởng thụ. Bên cạnh đó, nó cũng tạo cho con người nhiều căng
thẳng, bất an. Những lúc như thế, chúng ta nhận ra dường như kiến thức, tài
năng………….mà lâu nay chúng ta vẫn tự hào đem ra xử lý các công việc xung quanh
mỗi ngày thì nay tiếp tục đem ra áp dụng lên những lúc có tâm trạng như thế
chẳng ăn thua gì.
Bước chân vào đời, ai cũng chuẩn bị cho
mình một vài thứ hữu ích, nhưng hành trang của mỗi người không ai giống ai, có
người chỉ cần một ít vốn về vật chất, có người mang trên vai những kiến thức đã
từng được học, có người lại chẳng biết mình sẽ cần gì trên con đường tiến tới
tương lai.
Chúng ta mang hành trang gì khi vào đời?
Một ít tăm ... vì cái tăm (tâm) sẽ nhắc
chúng ta nhớ tìm và phát hiện những đức tính tốt của mọi người, kể cả bản thân
của chúng ta.
Một sợi dây cao su ... vì dây cao su sẽ
nhắc chúng ta nhớ sống linh động. Mọi chuyện trên đời không phải lúc nào cũng
đi theo hướng chúng ta muốn, nhưng dù cách này hay cách khác chúng ta vẫn giải
quyết tốt được mọi vấn đề.
Một sự cảm thông nhẹ nhàng... vì nhờ nó
sẽ nhắc chúng ta nhớ rằng mọi người cần nhận được một cái nhìn thiện cảm hoặc
một lời khen tặng mỗi ngày.
Một miếng băng dán ... vì miếng băng sẽ
nhắc chúng ta nhớ hàn gắn những vết thương lòng của ta hoặc của ai đó.
Một cục tẩy ... vì cục tẩy sẽ nhắc chúng
ta nhớ rằng ai đó cũng có thể phạm lỗi. Không sao, chúng ta học từ những lỗi
lầm.
Một cây kẹo gum bubble ... vì chất dính
của kẹo gum sẽ nhắc chúng ta nhớ luôn bám theo mục tiêu đã đề ra, đừng bỏ cuộc
và chúng ta sẽ đạt được những điều mình mong ước.
Một cây bút chì ... vì bút chì sẽ nhắc
chúng ta nhớ viết ra những điều tốt chúng ta làm hằng ngày.
Và hãy nhớ mang theo mình một túi trà...
vì túi trà sẽ nhắc chúng ta nhớ hằng ngày nên nghỉ ngơi, thư giãn và ôn lại
danh sách những điều phúc lành mà Tạo hóa ban tặng.
Chúng ta có đem
theo những vật đó không?
(Nguồn sưu tầm)