“Năm nào cũng có thiên tai... nhắc nhở
chúng ta rất nhiều.... cuôc đời vốn vô thường, cuộc sống vốn mong manh, tai họa
đến bất cứ lúc nào ko biết trước được, ngày mai vẫn là những ẩn số với tất cả,
hãy sống yêu thương hơn, ý nghĩa hơn, đừng phân biệt người này kẻ nọ....
Bão dạy ta điều gì trong cuộc sống?
Bão nhắc nhở chúng ta rất nhiều điều vậy
mà con người cứ nghĩ đời là thường còn, tranh giành hơn thua nhau mãi... chúng
ta cứ đổ lỗi cho thiên tai, cứ khắc phục hậu quả, nói rất nhiều về thiệt hại
nhưng nói nhiều thì cũng là kết quả, cũng là phần ngọn.. sao ko đề cập đến
nguyên nhân theo lộ trình nhân quả...”
Trên là những dòng tâm sự cũng là những
lời chỉ dạy tự đáy lòng, tâm huyết của một vị tu sĩ có cái nhìn về nhân quả mà
trưa nay chúng tôi vừa xem được trên tường facebook, những lời chỉ giáo hay là vậy, với
tâm nguyện chỉ cho con người biết cái nguyên nhân và cách khắc phục như vậy lại
có vẻ như chả mấy người quan tâm và hiểu được.
Thật đúng như lời thầy đã nói, năm nào
cũng có thiên tai, từ ngàn xưa cha ông mình đã luôn phải gánh chịu, biết bao thế
hệ đi qua, biết bao mái nhà, bao mạng người đã ra đi vì bão tố, mà nếu lịch sử
có thống kê, thì cho tới hôm nay con số chắc là không ai đọc được xuể, thiên
tai địch họa là vậy, ấy thế mà có mấy ai để ý tới cái chiều sâu của nó đâu,
Thiên tai nhắc nhở chúng ta nhiều điều, về sự vô thường mong manh, về những ẩn số
không một ai biết trước, nhưng con người chúng ta thì sao? ngoại trừ việc đổ lỗi
cho nó, cứ nói nhiều về thiệt hại? mà không hề tính đến việc nhân quả vốn tuần
hòan... Nhân quả thế nào? Suy gẫm thử xem!