Một
ngày nọ, có một cơn lụt khủng khiếp đã tràn ngập cả một vùng rộng lớn. Một
bà bị mắc kẹt ở trong nhà. Khi đang đứng ở cửa sổ nhà bếp trông ra ngoài, bà thấy
có một chiếc ca nô tiến đến.
Người tài
công nói với bà:
- “Bà
leo lên đây và cứu lấy mình.”
Bà trả lời:
-
“Không, cám ơn ông. Tôi tin tưởng vào Chúa, Ngài sẽ đến cứu tôi.”
Người tài công lắc đầu bỏ
đi. Ngày hôm sau, nước dâng lên đến lầu hai. Khi đứng ở cửa sổ lầu hai nhìn ra
biển nước, một chiếc tàu khác xuất hiện.
Người lái
tàu bảo:
-
“Bà leo lên tàu đi để cứu lấy mình”
Bà trả lời: “
-
Không, cám ơn ông. Tôi tin tưởng vào Chúa, Ngài sẽ đến cứu tôi.”
Người lái
tàu lắc đầu bỏ đi. Ngày sau nữa, nước đã dâng lên đến mái nhà. Khi ngồi trên
nóc nhà, bà trông thấy một chiếc trực thăng xuất hiện.
Phi công
dùng máy phóng thanh nói với bà: “
-
Tôi sẽ thả thang giây xuống. Bà leo lên và cứu lấy mình.”
Bà trả lời:
- “Không,
cám ơn ông. Tôi tin tưởng vào Chúa, Ngài sẽ đến cứu tôi.” Phi công lắc đầu
bay đi chỗ khác.
Ngày hôm
sau nước ngập cả căn nhà, và bà bị chết chìm. Khi lên đến thiên đàng, bà nói với
Thánh Phêrô:
-
“Trước khi tôi vào đây, tôi phải làm đơn khiếu nại. Tôi tin tưởng là Chúa sẽ cứu
tôi khỏi bị lụt, nhưng Ngài đã bỏ tôi.”
Thánh
Phêrô nhìn bà và nói:
-
“Tôi không biết Chúa có thể làm gì hơn cho bà. Ngài đã gửi đến cho bà hai con tầu
và một chiếc trực thăng vậy mà bà đã từ chối.”
-
!!!
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...