HẠNH PHÚC MANG HƯƠNG VỊ ĐẮNG CAY

Một người bi quan nói về các vấn đề hôn nhân gia đình như sau: chỉ có thể có một cuộc sống hôn nhân an vui nếu như cuộc hôn nhân đó xảy ra, giữa một người vợ mù và một người chồng điếc, bởi vì người vợ mù không thể trông thấy những lỗi lầm của người chồng và ngược lại người chồng điếc không thể nghe lời oán than trách móc của người vợ.

Hầu như mỗi ngày, đọc báo, xem thông tin chúng ta thường nghe thấy mọi người than phiền về những cuộc hôn nhân của họ. Chúng ta thật sự ít khi nghe những câu chuyện về một cuộc hôn nhân hạnh phúc.

Lớp người trẻ tuổi đọc cuốn tiểu thuyết tình cảm lãng mạn và xem những cuốn phim trữ tình thường đi đến kết luận hôn nhân là một khu vườn hoa hồng. Nhưng bất hạnh thay, hôn nhân không ngọt ngào như người ta tưởng. Hôn nhân và các vấn đề thì liên hệ với nhau và người ta quên rằng khi lập gia đình, họ sẽ phải đối mặt với những vấn đề và những trách nhiệm mà họ chưa bao giờ ngờ tới hoặc cảm thấy.

Ai cũng cần bình yên, ai cũng muốn hạnh phúc và đại đa số vẫn mỏi mệt để chạy theo tìm kiếm nó, rồi một số người, một số thôi, bỗng vỡ lẽ, hóa ra có khi dừng lại mới là bình yên, mới là hạnh phúc...

Ôm lòng đêm,
nhìn vầng trăng mới về,
nhớ chân giang hồ,
ôi phù du,
từng tuổi xuân đã già,
một ngày kia đến bờ,
đời người như gió qua...

Thôi về đi!

đường trần đâu có gì... (Phôi pha)