HỎI: Chúng tôi
đang tự thực tập tọa thiền ở nhà nhưng một số người nói như vậy là không được,
dễ bị “tẩu hỏa nhập ma”. Vì thế, cần phải tìm các bậc minh sư hướng dẫn. Xin cho
biết phải thiền thế nào cho đúng? “Tẩu hỏa nhập ma” là gì? Tu thiền có bị “tẩu
hỏa nhập ma” không?
(TÂM THÀNH, Bình Chánh, TP.HCM; HOÀNG NGUYỄN, hoang.inf@gmail.com)
Thiền định là pháp môn tu
tập cốt tủy của Phật giáo. Đức Thế Tôn nhờ nỗ lực thiền định mà chứng đạt giác
ngộ tối thượng. Nội dung tu tập thiền định của Thế Tôn hiện vẫn được lưu truyền
và ứng dụng phổ cập trong cả hai truyền thống Phật giáo Nam truyền và Bắc truyền.
Tu tập thiền định hiện nay
rất phổ biến trong giới Phật giáo và cả những người không có tôn giáo hay theo
các tôn giáo khác. Thiền định giúp hành giả tăng cường sức khỏe, thư giãn tinh
thần, sống lạc quan, hạnh phúc và an vui. Quan trọng hơn, thiền định giúp người
thực tập an trú chánh niệm, làm chủ thân tâm, xả ly và đoạn tận tham ái phiền
não, thành tựu trí tuệ, giải thoát, Niết bàn.
Ở Việt Nam hiện có nhiều
thiền phái đang được truyền bá với đông đảo thiền giả thực tập. Đơn cử như thiền
phái Trúc Lâm (Thiền sư Thích Thanh Từ), thiền chánh niệm của pháp môn Làng Mai
(Thiền sư Thích Nhất Hạnh), thiền công án, thiền Tứ niệm xứ, thiền Minh Sát Tuệ
v.v… Tuy đồng nhất một mục tiêu thành tựu giải thoát nhưng kỹ thuật và phương
thức dụng công, mỗi thiền phái có khác biệt nhau. Do vậy, để thực tập thiền
đúng Chánh pháp, các bạn cần phải theo học một trong những thiền phái này, sau
đó mới ứng dụng tu tập tại nhà.
Nói cách khác, muốn tu tập
bất cứ pháp môn nào, trước hết phải có các bậc thầy nhiều kinh nghiệm hướng dẫn,
kế đến là tham khảo nghiên cứu thêm các kinh sách, chỉ nam liên hệ đến pháp môn
để nắm vững các phương pháp và kỹ thuật thực tập. Nếu chưa hội đủ những yếu tố
căn bản này mà vội vàng thực tập thì dù cố gắng thật nhiều vẫn khó tiến bộ và
không thể đạt đến thành công. Mặt khác, trong quá trình thực tập thiền định, nếu
không nắm vững phương pháp và kỹ thuật thì có thể dẫn đến một số rối loạn về
hơi thở, thân và tâm cùng với những di chứng khó lường, thường gọi là “Thiền bệnh”
hay gọi nôm na là “tẩu hỏa nhập ma”.
Tuy nhiên, hiện tượng “tẩu
hỏa nhập ma” và những liên hệ đến thiền định Phật giáo là điều cần phải bàn.
Sau khi tra cứu một số từ điển Phật học thông dụng như Từ điển Phật học
Huệ Quang (Thích Minh Cảnh chủ biên, NXB.Tổng Hợp TP.HCM), Từ
điển Phật học Hán Việt (NXB.Khoa Học Xã Hội), Từ điển Thiền
tông Hán-Việt (Hân Mẫn-Thông Thiền biên dịch) thì tuyệt nhiên không thấy
đề cập đến vấn đề “tẩu hỏa nhập ma”.
Thực ra, “tẩu hỏa nhập ma”
là các tai biến xuất phát từ việc luyện tập công phu võ thuật trái với quy luật
vận động sinh lý tự nhiên (Có thể vì vậy mà “tẩu hỏa nhập ma” không được đề cập
đến trong kinh sách Phật giáo). Theo các nhà luyện công, “tẩu hỏa” là tình trạng
khí lực chuyển động bất chấp quy luật và nằm ngoài ý muốn của người luyện công.
Các triệu chứng của “tẩu hỏa” bắt đầu với những cơn căng tức ở bụng và ngực kèm
theo cảm giác hoa mắt chóng mặt do khí lực di chuyển thái quá đến các bộ phận
cơ thể gây ra. Đến một giai đoạn nặng hơn, người luyện công sẽ cảm thấy đau đớn,
nóng rực toàn thân và dần mất hẳn sự tự chủ cho đến điên cuồng. “Nhập ma” là trạng
thái mê loạn với những ảo ảnh vọng tưởng hoặc không bao giờ có thật của người
luyện công. “Nhập ma” được coi là rất nguy hiểm vì chỉ được phát giác ở giai đoạn
bệnh đã trở nên nặng nề, khó chữa trị. Đây là quá trình người luyện công dần dần
bị lôi cuốn vào những ảo ảnh để rồi lấy giả làm thật, tiến đến trạng thái hôn
mê, tán thần và dẫn tới sự điên cuồng vào giai đoạn cuối.
Như vậy, “tẩu hỏa nhập ma”
là bệnh của người luyện công vì không tuân thủ các nguyên tắc luyện công, vận
khí, điều tâm cũng như quá nôn nóng để thành công hay tham lam luyện nhiều võ
công lai tạp. Người luyện công tuy có thực tập thiền nhưng phối hợp với vận
khí, khai mở các trung tâm lực trong cơ thể nhằm thúc đẩy nhanh quá trình sinh
khí và gia tăng nội lực. Các phương pháp này có thể gây những nguy hiểm nếu người
tập thiếu những kiến thức về khí công, về y học truyền thống, hoặc không có đạo
sư hướng dẫn để vận dụng và kiểm soát kịp thời nguồn năng lực mới phát sinh. Và
rõ ràng, mục đích tọa thiền của người luyện công hoàn toàn khác với các hành giả
thực tập thiền định Phật giáo.
Những thiền giả Phật giáo
tu tập thiền định khiến tâm trí tĩnh lặng, thư giãn thần kinh cũng như cơ bắp,
giúp hơi thở nhẹ, đều và sâu hơn nên sức khỏe được cải thiện rõ rệt. Mặt khác,
các phương pháp thiền định Phật giáo không vận khí, không bám víu vào bất cứ ảo
giác, âm thanh hoặc hình ảnh nào, xả ly hết tham ái và phiền não nên rất an
toàn và hoàn toàn có thể tránh được tai biến “tẩu hỏa nhập ma” mà một số nhà luyện
công mắc phải.
Chúc các bạn tinh tấn!
(Tổ tư vấn Phật Pháp – Nguồn
thuvienhoasen)
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...