MỘT THOÁNG....

Ngày hôm qua tôi đâu,
Tâm không còn bận tới,
Giờ ở phút giây này,
Tôi xin chào ngày mới.

Biết bao lần chúng ta từng nghĩ mình đã nắm được hạnh phúc, bây giờ tìm lại thử xem? Tuột đâu mất rồi! Hạnh phúc khó tìm đến vậy sao? Hay còn nằm đâu đó ở phía trước?

Nhu cầu thật sự của con người là hạnh phúc thật đó, nhưng không phải thỏa mãn dục vọng mới được hạnh phúc. Đã biết bao thế hệ, người ta vẫn nhận thức sai lầm rằng hạnh phúc là khi dục vọng được thỏa mãn. Tuy nhiên, khi thoả mãn thì người ta càng tiếp tục đòi hỏi, càng tiếp tục đòi hỏi thì người ta càng khát khao được thoả mãn, được thoả mãn rồi sanh nhàm chán, nhàm chán thì lại đi tìm, tìm được rồi thì lại đòi hỏi....trò chơi rượt bắt thuở nào, biết đến bao giờ dừng lại đây?

Đuối sức? Hụt hơi hay tắt thở? Vậy mà, chúng ta cứ mãi rong rủi chạy đi tìm chiếc bóng của ngày hôm qua, rượt bắt sóng nắng phía trước của ngày mai và quên lãng phút giây nơi hiện tại.

Ta đang làm gì đây,
Tìm gì nơi chốn này,
Tâm không ngừng đuổi bắt,
Nắm được gì trong tay?

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...