Nhân loại khắp nơi trên thế giới mỗi
sáng thức dậy, lặng lẽ chuẩn bị công việc làm. Người nông dân suy nghĩ về thời
gian gặt hái trên con đường quen thuộc ông đi mỗi sáng; người mẹ lặng lẽ soạn
quần áo cho các con chuẩn bị đến trường chỉ ít phút trước khi chúng thức dậy;
bác tài xế xe tải vừa uống tách cà phê vừa thử bánh xe và các dây chằng; anh
nhân viên ngân hàng hít sâu vào ngực hơi sương trên bờ sông khi chạy bộ lúc rạng
đông.
Buổi sáng mang đến cho
hầu hết chúng ta những giây phút tĩnh lặng trước khi bắt đầu một ngày, thời
gian mà thiên nhiên dành cho ta để cảm nhận mạch sống của cuộc đời và quán tưởng
đến một ngày làm việc trước mắt.
Trong cái tĩnh lặng của buổi sáng sớm, tự
nhiên chúng ta cảm thấy thật thư thái. Chỉ trong khoảnh khắc đó, chúng ta mới
có thể để cho cuộc sống của mình được thông thoáng. Tắm táp, thay áo quần, nhấp
tách trà, thả bộ đến trạm xe buýt, tất cả là những thói quen đơn giản, lặng lẽ,
đằm thắm và sảng khoái. Chúng ta một mình trong những khoảnh khắc đó, dầu ngắn
ngủi đến đâu; chỉ có ta, với cuộc sống thêm lần nữa khai mở. Một ngày trước mắt
có thể giao cho ta bao trách nhiệm nặng nề, như là điều hành cơ quan chính phủ
hay một lớp học; chúng ta có thể có một số công việc nhất định phải hoàn thành,
như là chữa trị một trái tim đau hay một cây cầu bị hư hoại. Nhưng trước khi ta
lại bắt đầu tất cả những công việc ấy, chúng ta chỉ ‘mình ta với ta,’ vì thế
hãy tử tế với bản thân bằng một cung cách đơn giản nào đó.....