Trong lúc sắp xếp đồ
đạc của ba để liệm, tôi tìm thấy một phong bì ghi tên tôi. Bên trong là một xấp
các tờ một ngàn, năm trăm và hai trăm đồng cùng một một tờ giấy nhỏ: ”Thông cảm
xài đỡ tiền lẻ nghe thủ khoa.”
MƯỜI NGÀN
Tôi háo hức khi xem điểm thi tốt nghiệp. Ba tôi nói: “ Nếu đậu
thủ khoa sẽ thưởng cho mười ngàn. Tôi chỉ ước đậu thủ khoa chứ không ước được
mười ngàn của ba vì tôi biết ba nghèo. Hai tháng sau ba tôi mất…
Trong lúc sắp xếp đồ đạc của ba để liệm, tôi tìm thấy một phong bì ghi tên tôi.
Bên trong là một xấp các tờ một ngàn, năm trăm và hai trăm đồng cùng một một tờ
giấy nhỏ: ”Thông cảm xài đỡ tiền lẻ nghe thủ khoa.”
SỐNG Ở ĐỜI
Từ hồi còn học trung học, cha tôi có thói quen vặn đồng hồ chạy
nhanh năm phút. Rồi vào đại học, ra trường, đi tìm việc làm, lập gia đình ...
cha tôi vẫn giữ thói quen như thế. Cha dạy tôi: "Phải luôn tôn trọng giờ
giấc, và đừng làm ai khó chịu vì mình chậm trễ con ạ".
Năm ngoái được thăng chức
giám đốc. Cha thay đổi thói quen đột ngột. Cha vặn đồng hồ cho chạy chậm năm
phút. Tôi thắc mắc, hỏi tại sao, cha trả lời: "Phải nghiêm khắc với chính
mình, nhưng cần rộng lượng với người khác con ạ".
BỮA CƠM NGON NHẤT
Trong năm người con của má, chị nghèo nhất, chồng mất sớm, con
đang tuổi ăn học. Gần đến mừng thọ 70 của má, cả nhà họp bàn xem nên chọn nhà
hàng nào, bao nhiêu bàn, mời bao nhiêu người. Chị lặng lẽ đến bên má: "Má
ơi, má thèm gì, để con nấu má ăn".
Chưa tan tiệc má xin về sớm
vì mệt. Ai cũng chặc lưỡi: "Sao má chẳng ăn gì?". Về Nhà mọi người
tìm má. Dưới bếp, má đang ăn cơm với tô canh chua lá me và dĩa cá bống kho tiêu
chị mang đến...
VÒNG CẨM THẠCH
Cha kể, cha chỉ ao ước tặng mẹ một chiếc vòng cẩm thạch. Tay mẹ trắng
nõn nà đeo vòng cẩm thạch rất đẹp. Mỗi khi cha định mua , mẹ cứ tìm cách nói
thôi, lúc mua sữa, lúc sách vở, lúc tiền trường… Đến khi tay mẹ đen sạm, nhăn
nheo, mẹ vẫn chưa có một lần có để đeo. Chị em góp tiền mua tặng mẹ một chiếc
thật đẹp. Mẹ cất kĩ thỉnh thoảng lại ngắm nghía, cười: Mẹ già rồi, tay nhăn
nheo, chỉ nhìn thôi cũng vui rồi! Chị em nhìn nhau mắt rưng rưng…
TAY CHA
Anh con trai đi làm được vài tháng có dịp về thăm nhà. Bữa cơm chiều,
ăn cứ nhìn chòng chọc vào chiếc đồng hồ trên tay Cha. Người cha thầm thì nghĩ:
“Chắc con cần nó…” Ăn cơm xong người cha gọi con trai ra bàn uống nước, ông bảo:
“Con mới đi làm, cũng cần biết giờ biết giấc”. Rồi ông tháo đồng hồ đưa cho
con. Người con trai cầm đồng hồ, bấm lại hai lần rồi đeo vào tay cha, rươm rướm
nước mắt: “Dạo này ba gầy quá, dây đồng hồ tuột cả xuống bàn tay”…
TÔ MÌ CỦA BA
Em gái tôi rất thích ăn mì, nhưng hồi ấy nhà nghèo lắm, không phải
thèm ăn là được. Có bữa ba đến trường rước nó về, hai cha con ghé lại xe mì đầu
hẻm, ba kêu một tô đẩy về phía nó: “Con ăn đi, ba no rồi!” Ăn xong, nó chợt
nhìn thấy ba vét hết các túi mà cũng không đủ tiền trả tô mì đành phải thiếu lại
chủ quán.
15 năm trôi qua. Em tôi đã
là một cô giáo. Hôm lãnh tháng lương đầu tiên về, nó cầm xấp tiền tần ngần hoài.
Tôi hỏi: - Nhỏ định mua sắm gì đây? - Em sẽ mua một tô mì thật ngon để cúng ba!
Rồi nó quay mặt đi hướng khác, giấu đi hai con mắt đỏ hoe…
Nguồn:
Sóng Xô