![]() |
ảnh có tính minh họa |
Một người hỏi: Xin hỏi đại sư, con của
con không nghe lời, không chịu học hành thì nên làm thế nào?
Đại sư: Thí chủ đã từng photo tài liệu bao giờ chưa?
Người đó trả lời: Dạ đã từng rồi ạ!
Đại sư: Nếu như bản photo bị sai chữ thì
thí chủ sẽ sửa bản gốc hay sửa bản photo?
Mọi người xung quanh đồng loạt vỗ tay. Sau đó có người nói: Sửa bản gốc
Đại sư: Nên sửa cùng lúc bản gốc và bản photo mới là tốt nhất.
**
** ** **
Bố
mẹ chính là bản gốc, gia đình là máy photo, con cái chính là bản photo. Con cái
là tương lai của bố mẹ, bố mẹ lại càng là tương lai của con cái. Bố mẹ là
những giáo viên tốt nhất của con cái, nếu như chính bạn không giỏi giang thì
làm sao giỏi dạy con? Làm thế nào để yêu cầu con cái giỏi giang? Chi
bằng nâng cao trình độ bản thân, đồng thời cũng là nâng cao trình độ con cái.
Sự thiếu quan tâm đến nhau là mầm mống
đưa đến một gia đình đổ vỡ. Hạnh phúc gia đình bị lung lay tạo nỗi bất hạnh cho
con người. Học đường đã không đủ sức vun xới đạo đức cho học sinh khi gia đình
không còn là gốc rễ cho các em bám víu, nương tựa.
Vậy gốc rễ của con người là gì? Ðó chính
là huyết thống tổ tiên và yếu tố tâm linh.
Huyết
Thống Tổ Tiên
Cây
có cội, nước có nguồn,
Chim
có tổ, người có tông.
Tông ở đây là nơi phát xuất ra người đầu
tiên lập thành dòng họ, nói xa là tổ tiên từ ngàn năm trước, nói gần là ông bà,
cha mẹ sinh ra ta.
Trong mỗi gia đình Việt Nam đều có một
bàn thờ tổ tiên, trên đó có bày hình ông cố, bà cố, ông bà (cha mẹ) và một bát
nhang. Mỗi sáng thức dậy hoặc khi đi ngủ, chúng ta đều thắp lên bàn thờ một cây
nhang thơm. Khi cắm cây nhang, ta hãy nhìn lên tấm hình của ông bà (hoặc cha mẹ),
ta sẽ thấy đôi mắt trong hình ấy dường như đang nhìn ta, hiện hữu trong ta, cho
ta niềm tin vào cuộc sống.
Tình yêu tổ tiên sâu đậm bắt nguồn từ
tình thương yêu gia đình. Nếu trong gia đình, ông bà yêu thương con cháu. Cha mẹ
biết yêu thương ông bà, hiếu dưỡng chăm sóc, sớm hôm ân cần. Nhà có món gì ngon
cũng mời ông bà dùng trước. Mua món gì lạ cũng trình thưa với ông bà. Ông có
đau ốm thì các con, cháu thay nhau chăm nom tận tụy. Người cha và người mẹ
không được cằn nhằn dù cha mẹ khó tính. Hình ảnh cha mẹ yêu thương, hiếu thảo với
ông bà sẽ như tấm gương sáng cho đàn trẻ noi theo.
Một gia đình hạnh phúc trong đó mọi người
yêu thương nhau bằng một tình yêu vị tha, không bắt người mình thương nhất nhất
phải làm theo ý mình. Mà chúng ta phải luôn quan tâm đến người thân như cha mẹ,
vợ hay chồng và con cái. Trẻ em được nuôi dưỡng đầy đủ và giáo dục tốt từ một
gia đình hạnh phúc sẽ thành đạt trên con đường học vấn, có đạo đức và sẽ giúp
ích cho xã hội mai sau.
Yếu
Tố Vật Chất: Biết Dừng Lại Khi Ðủ
Tiền bạc là yếu tố tối cần thiết trong
việc tạo dựng một gia đình hạnh phúc. Nó giải quyết phần lớn sự sống, sinh hoạt
hàng ngày. Hình ảnh "túp lều tranh và hai trái tim vàng" chỉ có trong
thơ văn. Thực tế, sau giờ làm việc, về đến nhà nhìn vợ con nheo nhóc thì ta
cũng thấy lòng ray rứt. Người cha có trách nhiệm lo cuộc sống vật chất, để người
mẹ ở nhà chăm sóc bữa cơm, dạy dỗ con cái. Nhưng cuộc sống khó khăn hiện nay đã
lôi cuốn cả người mẹ ra ngoài xã hội để kiếm tiền.
Nhu cầu vật chất đã lấn át chức năng
tinh thần thiêng liêng của người mẹ trong gia đình, khiến cho các cháu nhỏ
không được chăm sóc, dạy dỗ kỹ về giáo dục, đạo đức. Cha mẹ chỉ biết lao vào việc
kiếm tiền, đáp ứng nhu cầu đòi hỏi vật chất cho con như đóng tiền học, quần áo,
sách vở...
Tưởng làm như vậy là đủ bổn phận rồi,
phó mặc việc giáo dục cho thầy cô giáo. Thậm chí bậc làm cha mẹ cũng không dám
nghỉ buổi làm hoặc buôn bán để đi họp phụ huynh hàng năm, nghe báo cáo về thành
tích, kết quả học tập và đạo đức của con cái nữa.
Hậu quả đó đã đưa nhiều cháu đến chỗ hư
hỏng, sẵn tiền cha mẹ cho, rủ nhau trốn học đi chơi, bỏ bê học tập. Riết rồi
thành quen, đến lớp thì sợ thầy cô truy bài, ngồi trong lớp nghe giảng thì như
vịt nghe sấm vì mất căn bản, không hiểu bài nên không làm được, ngứa ngáy tay
chân sinh ra nói chuyện quậy phá.
Bố mẹ bị mời đến trường làm kiểm điểm
năm lần bảy lượt, về nhà giận dữ đánh con tàn nhẫn. Chúng không nhận lỗi mà còn
oán hận cha mẹ, thầy cô, sinh ù lì, có khi bị bạn xấu rủ rê đi lang thang bụi đời,
gây ra những việc tai hại khó lường như chúng ta thấy trên báo chí đăng tin nhiều
trẻ em phạm pháp, đa số rơi vào trong gia đình cha mẹ giàu có hoặc ly dị, bỏ bê
con cái, không chăm sóc dạy dỗ.
Thế nên, tiền bạc tuy là nhu yếu, rất cần
cho việc gây dựng hạnh phúc gia đình, nhưng nếu chúng ta không biết dừng lại
đúng mức, chính nó sẽ phá hủy nền móng đạo đức tinh thần. Như trước kia nghèo
khổ thì vợ chồng thương yêu nhau, đến khi tiền bạc dư dả thì chồng sinh ra cờ bạc,
rượu chè, sinh tâm tìm của lạ, khiến cho gia đình thường thiếu vắng bóng người
cha mỗi bữa cơm. Người vợ khổ đau, ghen tuông vì bị chồng phụ rẫy, biến gia
đình thành địa ngục, mà nạn nhân là những đứa con...
Yếu
Tố Thương Yêu: Tình Người
Yêu thương là nhu yếu rất cần cho sự
phát triên con người. Em bé không có tình thương thì em bé không lớn lên được.
Chúng ta không có tình thương thì chúng ta cũng không lớn lên được. Dù chúng ta
có già bao nhiêu đi nữa thì đứng trước tình yêu thương của mẹ, chúng ta vẫn chỉ
là đứa con bé bỏng. Dù chúng ta có khôn ngoan cách mấy đi nữa, đứng trước người
yêu, chúng ta vẫn chỉ là kẻ dại khờ. Dù chúng ta có sắt đá, nhưng đứng trước những
em bé mồ côi đói khổ, cụ già cô đơn bệnh hoạn, chúng ta cũng phải mủi lòng xót
thương. Nếu chúng ta không có tình thương yêu thì chúng ta không phải là người.
Hạnh phúc của chúng ta trải dài theo tình yêu thương rộng lớn. Ta giúp đỡ, mang
nhiều niềm vui của chúng ta cũng nhân rộng lên theo con số đó. Nhu yếu thương
yêu làm cho trái tim ta ấm, nhịp thở điều hòa, cho tâm hồn ta tươi mát và cuộc
đời ta có ý nghĩa. Thiếu tình yêu thì ta chẳng khác gì sỏi đá. Mà sỏi đá cũng cần
sự thương yêu nhau như nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: "Ngày mai sỏi đá
cũng cần có nhau".
Yếu
Tố Tâm Linh
Nếu tổ tiên là gốc rễ của huyết thống
gia đình thì niềm tin nơi tôn giáo là gốc rễ quan trọng trong đời sống tâm
linh. Mỗi con người chúng ta đều ẩn chứa hai bản tính thiện và ác ngay từ lúc mới
sinh ra. Nếu chúng ta có phước, được sinh ra trong gia đình nề nếp, cha mẹ hòa
thuận, thương yêu nhau, được nuôi cho ăn học, giáo dục tốt, được gia đình năng
đến chùa, học hỏi giáo lý dạy dỗ con người làm lánh dữ, gặp được bạn thiện tri
thức cùng nhau tu học, được vị thầy đạo đức, có khả năng hướng dẫn chúng ta tu
tập thiền để đạt được trạng thái sức khỏe an lạc. Tính vị kỷ lắng xuống dần để
nhường cho hạnh vị tha tỏa sáng, lòng ta thênh thang với tình yêu thiên nhiên,
yêu con người và muôn vật. Lòng từ được khơi mở là cửa ngõ phát sinh tuệ giác.
Ta sẽ cảm thấy lẽ vô thường đang xảy đến cho ta từng nhịp tim đập, mọi sự đến
và đi chỉ trong chớp mắt. Do đó, ta không biết sợ hãi, không bám víu, không
giành giật phần lợi cho riêng mình, mà phải chia sẻ cho mọi người, tạo niềm vui
cho tha nhân, như cho bản thân và gia đình ta vậy.
Mỗi con chim đều có tổ, ban ngày tung
tăng bay khắp bầu trời, tối đến cùng rủ nhau tìm về tổ ấm. Mỗi người đều có một
mái ấm gia đình, tối về sum họp bên mâm cơm dẻo canh nóng. Sau khi đã dọn dẹp
xong, mọi người quây quần bên nhau, bố mẹ đọc sách, con cái học bài rồi coi ti
vi. Trước giờ đi ngủ, cả nhà đều ngồi trước bàn thờ, lắng lòng theo tiếng
chuông, theo dõi hơi thở vào ra, buông bỏ mọi vọng niệm sau một ngày mệt mỏi,
tâm hồn thanh thản trong giây phúc hiện tại. Phật ơi, phúc lạc nào cho bằng!
(Nguồn
sưu tầm)