Xuyến Chi loài cỏ dại,
Mặc nhà nông khó ưa,
Đến mùa hoa vẫn nở,
Trắng điểm vàng đong đưa.
Mặc nhà nông khó ưa,
Đến mùa hoa vẫn nở,
Trắng điểm vàng đong đưa.
Luật
xưa nay vẫn thế,
Muốn tồn tại sinh sôi,
Ghét ưa không ngần ngại,
Chẳng thẹn lòng thì thôi.
Muốn tồn tại sinh sôi,
Ghét ưa không ngần ngại,
Chẳng thẹn lòng thì thôi.
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét
Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...