Bạn than phiền vì dẫu có dấn thân xây dựng,
cuộc đời này cũng có chi thay đổi! Có đấu tranh cũng chẳng biết tránh đâu, ta lại
gặp suy tư của hiền nhân chia sẻ:
Nếu mỗi nốt nhạc âm thầm tự
nghĩ: Một nốt nhạc chẳng làm nên bản tình ca,
................................
thì sẽ chẳng bao giờ hình thành bài giao hưởng.
Nếu mỗi viên đá chán ngán nghĩ thầm: Có
đâu một viên làm nên nổi bức tường,
................. thì sẽ chẳng bao giờ
ngôi nhà xuất hiện.
Nếu giọt nước buồn phiền tự nhủ: Một giọt
nước làm sao kiến tạo dòng sông?
................... thì sẽ chẳng bao giờ
đại dương hiện hữu.
Và nếu mỗi con người thì thầm tự nghĩ:
Làm sao cứu vớt cả sinh linh chỉ bằng một cử chỉ yêu thương nhỏ bé?
.................. thì sẽ chẳng bao giờ
có bình an và công chính, phẩm giá và hạnh phúc trên mảnh đất loài người.
Cứ thế mà cứ thế......Những tư tưởng rất
đỗi thâm trầm lại khởi đi từ những hình tượng quá đỗi thân quen, ngỡ như không
có gì để khám phá....
(Người Phu Quét Lá)