VÔ THƯỜNG

Hoa hé nở khi bình minh ló dạng,
Rồi phai tàn khi ngã bóng hoàng hôn,
Lặng nhìn hoa theo định luật vô thường,
Luôn biến đổi, chấp thường chi đau khổ....

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét

Có viết cho nhau cả vạn lời,
Rằng thương rằng nhớ để rồi thôi,
Chi bằng trên đường đời vạn nẻo,
Sống Để Yêu Thương thế đủ rồi...