Chính tôi được nghe, lúc Đức Thế Tôn còn
lưu trú tại vùng Ba-ga thì sự việc này xảy
ra. Cha và mẹ của Na-ku-la là một trong những cặp vợ chồng giàu có nhất ở vùng
này. Họ cũng còn là các Phật tử thuần thành, gương mẫu. Càng về già, cha của
Na-ku-la càng lâm trọng bệnh. Một hôm nọ, bệnh của ông trở nên ngặt nghèo hơn
nhưng vợ ông vẫn bình tĩnh và khích lệ chồng đúng tinh thần chánh Pháp.
***
- Anh thương yêu của em, chúng ta là đệ
tử của Đức Thế Tôn, chớ rời bỏ xác thân này với một tâm hồn còn đầy ái luyến,
vì đây là nghiệp cuối đời không tốt cho sự tái sinh. Thế Tôn luôn quở trách điều
này.
- Anh thương yêu của em, người hãy an
nhiên mà ra đi, đừng có bận lòng, lo lắng: “Vợ ta sẽ không đủ sức nuôi dưỡng các
con và không thể xoay sở nổi cho gia đình.”
Xin anh chớ có lo lắng như vậy. Về phần mình, em sẽ cố gắng dệt vải nhiều
hơn, chải lông cừu nhiều hơn. Em có thể thay thế anh nuôi nấng và giáo dục cho
con cái nên người. Em sẽ lo chu tất cho gia đình mình.
- Anh thương yêu của em, anh chớ lo lắng:
“Vợ ta sẽ bước thêm một bước nữa, sẽ tái giá với người khác.” Trong suốt bao
nhiêu năm chúng ta chung sống, anh đã dư biết tiết hạnh của em như thế nào rồi.
Em sẽ giữ tiết hạnh ấy cho đến suốt đời. Xin anh chớ có ra đi với một tâm hồn
còn đầy ái luyến. Thế tôn luôn quở trách điều đó.
- Anh thương yêu của em, xin chớ có lo lắng:
“Vợ ta sẽ không tiếp tục vâng giữ giới hạnh đầy đủ, sẽ không còn tu tập, sẽ
không thể đi vào và sống trong chánh pháp của Đức Thế Tôn.” Xin
anh hãy an tâm, khi nào em còn là đệ tử của Đức Thế Tôn thì khi đó em sẽ còn
vâng giữ, tu tập, và sống với chánh pháp.
- Anh thương yêu của em, đó là những điều
tâm huyết của em mà bản thân anh cũng đã thừa biết trong những năm tháng chúng
ta chung sống hạnh phúc bên nhau, em xin nhắc lại để anh an tâm. Nếu có điều gì
nghi vấn, anh có thể cho người đến thưa hỏi Thế Tôn, hiện nay Ngài đang lưu trú
ở vùng Ba-ga. Xin anh hãy an nhiên dù có phải ra đi. Chớ để tâm tư bị vẩn đục bởi
những lo lắng, ái luyến trong giờ phút quan trọng này.
Nghe những lời nhắc nhở chân thành, đầy
thương mến của vợ, sức sống của ông dường như trỗi dậy hơn bao giờ hết. Ông
toát mồ hôi, cảm thấy thoải mái lạ thường và biết rằng mình vừa thoát qua cơn bệnh
trầm kha. Ông vô cùng cảm động và sung
sướng. Vài hôm sau, ông và vợ thân hành yết kiến Đức Thế Tôn, bày tỏ niềm
hạnh phúc của mình. Sau khi nghe ông trình bày, Đức Phật liền dạy rằng:
- Này gia chủ, thật là một diễm phúc cho
ông được vợ khéo khích lệ, nhắc nhở trong lúc lâm trọng bệnh. Ông hãy an tâm.
Những lời của nữ gia chủ, vợ ông đều đúng với những gì Như Lai đã dạy. Nữ gia
chủ, mẹ của Na-ku-la là một người vợ lý tưởng.
***
Khi nghe Đức Phật xác tín và tán thán,
các cặp vợ chồng có mặt lúc đó đều vui mừng và phát nguyện sống vì hạnh phúc
cho nhau ở đời này và đời sau.
Nguồn
Buddhismtoday