Một hôm, tôi bắt vội một chiếc taxi và bảo
tài xế chạy thẳng ra sân bay. Xe chúng tôi đang di chuyển đúng làn, đột nhiên,
một chiếc xe hơi màu đen từ chỗ đậu xe, nhảy chồm ra ngay trước mặt chúng tôi.
Người tài xế taxi vội vàng đạp thắng gấp, tiếng bố thắng rít lên, chiếc xe dừng
lại, chỉ cách chiếc xe kia trong ly tấc. Tài xế chiếc xe kia nhoài đầu ra và bắt
đầu chửi bới chúng tôi. Người tài xế taxi chỉ mỉm cười, đưa tay vẫy anh tài xế
xe kia. Điều tôi muốn nói là trông anh ta thật sự hiền lành.
Thấy lạ, tôi hỏi:
- “Tại sao anh lại làm vậy? Vì gã kia mà
chiếc xe anh suýt bị nát rồi và không khéo, giờ này, chúng ta nằm ở bệnh viện rồi!”
Đó là lúc người tài xế taxi dạy tôi điều
mà bây giờ tôi gọi là “quy luật của chiếc xe rác”.
Anh tài xế taxi giải thích rằng:
- Nhiều người chẳng khác nào những chiếc
xe rác. Họ chạy lòng vòng, mang theo đầy rác rưởi, đầy sự thất vọng, giận hờn
và ngập tràn chán nản. Khi rác của họ chất thành đống, thì họ cần chỗ nào đó để
đổ đi, và có khi họ đổ đống rác đó lên đầu bạn. Đừng ôm đống rác đó vào người.
Chỉ mỉm cười, vẫy tay chào, chúc họ an lành rồi đi tiếp. Đừng ôm rác của họ đi
rải lên những người khác tại nơi mình làm việc, gia đình hay những người ngoài
phố.
Điều cốt yếu là những người thành công
là không để những xe rác ấy chi phối cuộc sống thường ngày của họ. Cuộc đời này
ngắn ngủi lắm, đừng để mỗi sáng thức dậy với tâm trạng hối tiếc. Do đó, hãy yêu
thương những người tử tế với mình. Cầu nguyện những điều tốt đẹp với người chưa
tử tế. 10% cuộc sống này do ta tạo nên, 90% còn lại là cách ta thỏa hiệp với
nó.
Hằng Như dịch